Bố mẹ quanh năm làm lụng vất vả, chỉ mong chúng tôi học hành tử tế, cuộc sống hạnh phúc. Trong niềm mong ước của tôi, tôi muốn nhìn thấy niềm vui trên gương mặt mẹ, nụ cười và niềm tự hào của bố. Nó như thôi thúc tôi học và không dừng lại ở bước chân tiến vào cổng trường đại học.
Tôi bắt đầu giấc mơ đại học từ đầu năm lớp 12, trước đó tôi từng nghĩ rằng với lực học của mình, đỗ tốt nghiệp cũng tốt lắm rồi. Là con út trong nhà và có lực học kém nhất, nhiều lúc tôi thực sự nản. Tôi từng chứng kiến ánh mắt buồn của bố mẹ khi hai chị gái trước không đậu đại học.
Bố mẹ quanh năm làm lụng vất vả, chỉ mong chúng tôi học hành tử tế, cuộc sống hạnh phúc. Trong niềm mong ước của tôi, tôi muốn nhìn thấy niềm vui trên gương mặt mẹ, nụ cười và niềm tự hào của bố. Nó như thôi thúc tôi học và không dừng lại ở bước chân tiến vào cổng trường đại học.
Tôi học như thiêu thân ở năm học lớp 12, lúc đầu cảm giác rất thất vọng, bài kiểm tra toán, lý, hóa, tôi luôn rớt thứ hạng gần cuối lớp. Có nhiều đêm những trang nhật ký của tôi thấm đẫm nước mắt, cảm giác không tự tin vào chính mình, không dám chia sẻ ước mơ với ai vì những tiếng cười nhạo.
Nhưng mỗi lần nhìn thấy gương mặt ngượng ngùng của bố khi có ai đó hỏi về học tập của tôi thì trong tôi như trỗi dậy sự quyết tâm, quyết tâm để lấy lại danh dự cho bố mẹ, cho chính tôi và đạt được ước mơ của mình.
Thật sự khó khăn cho tôi khi nhiều lúc nhờ bạn giảng hộ bài. Tôi nhận thấy sự khó chịu của bạn bè khi một kiến thức đơn giản với họ mà đối với tôi là cái gì đó đè nặng. Dần dần tôi cũng quen với cách giảng đó và hiểu bài nhanh hơn. Cậu bạn ngồi bên cạnh đã chỉ cho tôi cách học hiệu quả nhất, chính sự giúp đỡ nhiệt tình ấy và sự quyết tâm cao độ, cuối kỳ tôi đứng trong top 20 của lớp, đối với tôi đó là con số không tưởng.
Tôi quyết tâm đỗ đại học và trở thành một sinh viên giỏi, năng động để đền đáp cha mẹ. Ảnh minh họa: Hoàng Hà.
Kỳ một tôi đạt danh hiệu học sinh tiên tiến, bố mẹ tôi vui mừng khôn xiết, động viên tôi học hành chăm chỉ. Tôi nhận ra mình đã mang lại chút tia hy vọng cho bố mẹ, đây mới chỉ là sự khởi đầu nhưng đối với tôi nó thật đáng trân trọng. Tôi tỉ mẩn ghi lại niềm hạnh phúc dạt dào ấy trong những trang nhật ký của mình.
Kỳ thi tốt nghiệp đến gần, chúng tôi thi 6 môn, thầy cô giáo tích cực ôn với tốc độ nhanh chóng, tôi càng cố gắng để bắt kịp. Nhiều lúc làm bài số điểm không cao, tôi tự ngồi thu mình và xem xét lại bản thân, tôi không khóc, thời điểm cam go ấy không cho phép tôi yếu đuối.
Kỳ thi đó tôi được 37 điểm, tuy vậy điểm toán, lý, hóa của tôi không được cao cho lắm, bố mẹ biết vậy nhưng vẫn nhẹ nhàng động viên, không hề gây sức ép cho tôi trong kỳ thi đại học. Những ngày đó chẳng hiểu sao dù đã cố tỏ ra cứng rắn nhưng mỗi khi ngồi một mình tôi lại khóc rất nhiều, đôi lúc cảm thấy mệt mỏi, không muốn cố nữa.
Tôi theo đuổi ước mơ vào ngành tài chính ngân hàng của ĐH Thương mại. Khi biết tôi đăng ký ngành đó, nhiều người nhìn tôi vẻ khinh thường, cho rằng tôi không bao giờ có thể với tới, nghĩ đôi lúc tủi, tôi càng thôi thúc mình học. Một tháng trời, tôi cùng cậu bạn rèn luyện.
Lúc đó, cậu bạn đã chỉ cho tôi nhiều lỗ hổng kiến thức cần bổ sung, tôi tỉ mẩn ghi nhớ, khắc sâu. Kết thúc quá trình ôn luyện, lên đường đi thi tôi thấy mình như trở thành người khác. Tôi tự tin với kiến thức của chính mình và điều quan trọng hơn tôi sẽ làm bài hết khả năng của mình.
Thật trớ trêu, trước kỳ thi đại học hai ngày, tôi bị sốt nhẹ nên coi thường. Đúng hôm vào phòng thi tôi bắt đầu bị sốt nặng, đôi lúc co giật, bàn tay không theo hướng dẫn, bủn rủn, vã mồ hôi, những giọt nước mắt của tôi chỉ trực trào ra. Tôi tưởng như mình không còn sức để tiếp tục, để theo đuổi ước mơ của mình nữa trong khi đề toán lại khó.
Đầu óc tôi quay cuồng, tôi gục xuống bàn, gấp gáp hơi thở. Trong phút chốc trong đầu tôi hiện ra ánh mắt buồn của bố mẹ, những lời nhạo của bạn bè và rất nhiều điều khác nữa. Không hiểu sao, như có một sức mạnh nào đó kéo tôi dậy, tôi cố trấn tĩnh lại, tiếp tục làm bài. Tôi hoàn thành khá ổn ba bài thi khối A và cảm giác mình thật sự thoải mái.
Trong những ngày tháng chờ điểm thi, tôi thấp thỏm không yên. Rất nhiều người hỏi thăm và tôi chỉ cười, không biết nên trả lời như thế nào. Đến ngày các trường công bố điểm thi và trường tôi đã có, tôi run run gõ tên mình trên bàn phím và bắt đầu tra điểm.
Khẽ từ từ mở mắt, tôi thật không tin đây là sự thật, tôi đủ điểm đỗ. Tôi hét lên sung sướng, chạy đến ôm chầm bố mẹ và khóc lên trong niềm vui sướng. Bố mẹ tôi đi từ ngỡ ngàng, ngạc nhiên đến hạnh phúc. Hôm đó là ngày đáng nhớ nhất trong 12 năm ăn học của tôi.
Đến bây giờ tôi vẫn còn lâng lâng trong niềm vui sướng đó, vậy là ước mơ của tôi, của bố mẹ đều đã trở thành hiện thực. Trên con đường thực hiện ước mơ, tôi phải cảm ơn rất nhiều người đã luôn ủng hộ, giúp đỡ để tôi có thành công như hôm nay.
Tôi hiểu rằng hành trình đến với ước mơ có rất nhiều chông gai nhưng quan trọng chúng ta có đủ cố gắng, nghị lực để đi trên con đường mình đã chọn hay không. Con đường ấy thực sự mở lối cho những ai biết trân trọng nó bởi ước mơ của chúng ta còn có những người thân cùng chung bước.
Sưu tầm.
Nguồn: sinhviennganhang.com
Tôi bắt đầu giấc mơ đại học từ đầu năm lớp 12, trước đó tôi từng nghĩ rằng với lực học của mình, đỗ tốt nghiệp cũng tốt lắm rồi. Là con út trong nhà và có lực học kém nhất, nhiều lúc tôi thực sự nản. Tôi từng chứng kiến ánh mắt buồn của bố mẹ khi hai chị gái trước không đậu đại học.
Bố mẹ quanh năm làm lụng vất vả, chỉ mong chúng tôi học hành tử tế, cuộc sống hạnh phúc. Trong niềm mong ước của tôi, tôi muốn nhìn thấy niềm vui trên gương mặt mẹ, nụ cười và niềm tự hào của bố. Nó như thôi thúc tôi học và không dừng lại ở bước chân tiến vào cổng trường đại học.
Tôi học như thiêu thân ở năm học lớp 12, lúc đầu cảm giác rất thất vọng, bài kiểm tra toán, lý, hóa, tôi luôn rớt thứ hạng gần cuối lớp. Có nhiều đêm những trang nhật ký của tôi thấm đẫm nước mắt, cảm giác không tự tin vào chính mình, không dám chia sẻ ước mơ với ai vì những tiếng cười nhạo.
Nhưng mỗi lần nhìn thấy gương mặt ngượng ngùng của bố khi có ai đó hỏi về học tập của tôi thì trong tôi như trỗi dậy sự quyết tâm, quyết tâm để lấy lại danh dự cho bố mẹ, cho chính tôi và đạt được ước mơ của mình.
Thật sự khó khăn cho tôi khi nhiều lúc nhờ bạn giảng hộ bài. Tôi nhận thấy sự khó chịu của bạn bè khi một kiến thức đơn giản với họ mà đối với tôi là cái gì đó đè nặng. Dần dần tôi cũng quen với cách giảng đó và hiểu bài nhanh hơn. Cậu bạn ngồi bên cạnh đã chỉ cho tôi cách học hiệu quả nhất, chính sự giúp đỡ nhiệt tình ấy và sự quyết tâm cao độ, cuối kỳ tôi đứng trong top 20 của lớp, đối với tôi đó là con số không tưởng.
Tôi quyết tâm đỗ đại học và trở thành một sinh viên giỏi, năng động để đền đáp cha mẹ. Ảnh minh họa: Hoàng Hà.
Kỳ một tôi đạt danh hiệu học sinh tiên tiến, bố mẹ tôi vui mừng khôn xiết, động viên tôi học hành chăm chỉ. Tôi nhận ra mình đã mang lại chút tia hy vọng cho bố mẹ, đây mới chỉ là sự khởi đầu nhưng đối với tôi nó thật đáng trân trọng. Tôi tỉ mẩn ghi lại niềm hạnh phúc dạt dào ấy trong những trang nhật ký của mình.
Kỳ thi tốt nghiệp đến gần, chúng tôi thi 6 môn, thầy cô giáo tích cực ôn với tốc độ nhanh chóng, tôi càng cố gắng để bắt kịp. Nhiều lúc làm bài số điểm không cao, tôi tự ngồi thu mình và xem xét lại bản thân, tôi không khóc, thời điểm cam go ấy không cho phép tôi yếu đuối.
Kỳ thi đó tôi được 37 điểm, tuy vậy điểm toán, lý, hóa của tôi không được cao cho lắm, bố mẹ biết vậy nhưng vẫn nhẹ nhàng động viên, không hề gây sức ép cho tôi trong kỳ thi đại học. Những ngày đó chẳng hiểu sao dù đã cố tỏ ra cứng rắn nhưng mỗi khi ngồi một mình tôi lại khóc rất nhiều, đôi lúc cảm thấy mệt mỏi, không muốn cố nữa.
Tôi theo đuổi ước mơ vào ngành tài chính ngân hàng của ĐH Thương mại. Khi biết tôi đăng ký ngành đó, nhiều người nhìn tôi vẻ khinh thường, cho rằng tôi không bao giờ có thể với tới, nghĩ đôi lúc tủi, tôi càng thôi thúc mình học. Một tháng trời, tôi cùng cậu bạn rèn luyện.
Lúc đó, cậu bạn đã chỉ cho tôi nhiều lỗ hổng kiến thức cần bổ sung, tôi tỉ mẩn ghi nhớ, khắc sâu. Kết thúc quá trình ôn luyện, lên đường đi thi tôi thấy mình như trở thành người khác. Tôi tự tin với kiến thức của chính mình và điều quan trọng hơn tôi sẽ làm bài hết khả năng của mình.
Thật trớ trêu, trước kỳ thi đại học hai ngày, tôi bị sốt nhẹ nên coi thường. Đúng hôm vào phòng thi tôi bắt đầu bị sốt nặng, đôi lúc co giật, bàn tay không theo hướng dẫn, bủn rủn, vã mồ hôi, những giọt nước mắt của tôi chỉ trực trào ra. Tôi tưởng như mình không còn sức để tiếp tục, để theo đuổi ước mơ của mình nữa trong khi đề toán lại khó.
Đầu óc tôi quay cuồng, tôi gục xuống bàn, gấp gáp hơi thở. Trong phút chốc trong đầu tôi hiện ra ánh mắt buồn của bố mẹ, những lời nhạo của bạn bè và rất nhiều điều khác nữa. Không hiểu sao, như có một sức mạnh nào đó kéo tôi dậy, tôi cố trấn tĩnh lại, tiếp tục làm bài. Tôi hoàn thành khá ổn ba bài thi khối A và cảm giác mình thật sự thoải mái.
Trong những ngày tháng chờ điểm thi, tôi thấp thỏm không yên. Rất nhiều người hỏi thăm và tôi chỉ cười, không biết nên trả lời như thế nào. Đến ngày các trường công bố điểm thi và trường tôi đã có, tôi run run gõ tên mình trên bàn phím và bắt đầu tra điểm.
Khẽ từ từ mở mắt, tôi thật không tin đây là sự thật, tôi đủ điểm đỗ. Tôi hét lên sung sướng, chạy đến ôm chầm bố mẹ và khóc lên trong niềm vui sướng. Bố mẹ tôi đi từ ngỡ ngàng, ngạc nhiên đến hạnh phúc. Hôm đó là ngày đáng nhớ nhất trong 12 năm ăn học của tôi.
Đến bây giờ tôi vẫn còn lâng lâng trong niềm vui sướng đó, vậy là ước mơ của tôi, của bố mẹ đều đã trở thành hiện thực. Trên con đường thực hiện ước mơ, tôi phải cảm ơn rất nhiều người đã luôn ủng hộ, giúp đỡ để tôi có thành công như hôm nay.
Tôi hiểu rằng hành trình đến với ước mơ có rất nhiều chông gai nhưng quan trọng chúng ta có đủ cố gắng, nghị lực để đi trên con đường mình đã chọn hay không. Con đường ấy thực sự mở lối cho những ai biết trân trọng nó bởi ước mơ của chúng ta còn có những người thân cùng chung bước.
Sưu tầm.
Nguồn: sinhviennganhang.com
Bài tương tự bạn quan tâm
Truyện: Tam Quốc Diễn Nghĩa
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu
Cầu vồng của tôi chính là em đấy - Kì 1: Đồng hương
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu
Nước mắt và tâm hồn
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu
Trò đùa và câu truyện cổ tích của riêng tôi
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu
Cầu vồng của tôi chính là em đấy - Kì 1: Đồng hương
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu
Hãy quên đi quá khứ !!! < sưu tầm > chuyện rất hay !!
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu