Khi mà em bước qua được nỗi đau này,anh sẽ không còn là gì cả.
* * *
Biển...........
Một mình em lang thang trên bờ biển đêm.
Gió biển mang đến cảm giác lành lạnh nhưng lại thật dễ chịu.
Thay vào cái ồn ào,vui vẻ ban ngày giờ là sự yên tĩnh,yên tĩnh đến đáng sợ.
Có phải biển cũng như con người? Sống giả tạo,vui vẻ trước người khác và khi đêm về,chỉ còn một mình mới tháo bỏ chiếc mặt nạ trở thành kẻ cô độc?
Bước thật chậm.....
Suy nghĩ thật kĩ.....
Em chưa đạt được điều gì,mà cái đánh mất thì lại quá nhiều.
Mất đi:Niềm tin vào con người.
Mât đi:Nhiệt huyết vào cuộc sống.
Và mất đi cả tuổi trẻ.
Nhắm mắt lại,ngăn không cho mình khóc nhưng nước mắt vẫn tràn ra khóe mi.
Mặn quá.
Nước biển cũng mặn,có phải là biển cũng khóc?
Em muốn rũ bỏ tất cả. Tất cả về anh và những thứ liên quan đến anh,nhưng sao khó quá.
Người ta nói thời gian sẽ xóa nhoà tất cả. Nhưng sao lâu vậy rồi mà mọi chuyện vẫn chưa phải nhạt? Vẫn mới như ngày hôm qua?
Trong giấc mơ em gọi tên anh.
Em giật mình khi nghe ai đó nhắc tới anh.
Trong vô thức em lại quay về chốn cũ,nơi ghi dấu bao kỉ niệm của một thời.
Có lẽ anh đã quên rồi. Vì anh còn đang vui vẻ bên một hạnh phúc mới.
Còn em chẳng có gì,nên đành một mình sống với kỉ niệm vui buồn của quá khứ.
Nước mắt cứ lăn dài trên má làm bao nhiêu tủi hờn lại trào dâng.
Em hận anh.
Con đường anh đã chọn không có em,và em cũng không thể bước phía sau anh được nữa.
Con đường chúng ta đã chọn,em không muốn nó chạm nhau một lần nữa.
Dù rất nhớ,nhưng em không muốn gặp lại anh.
Dù rất yêu,nhưng em không muốn lại yêu anh.
Dù rất đau,nhưng em không muốn anh-người đã từng gây ra vết thương này lại là người làm nó dịu bớt.
Mâu thuẫn quá phải không?
Chính em cũng không hiểu nổi mình nữa.
Con sóng đánh vào bờ,như nỗi đau đánh vào tâm hồn đã chai sạn.
Vẫn đau.
Vẫn nhớ.
Vẫn yêu.
Vẫn hận.
Nhưng hi vọng từ bao giờ đã không còn tồn tại.
Cổ tích thật là dối trá.
Công chúa,hoàng tử tất cả chỉ là bịa đặt.
Tình yêu,hạnh phúc tất cả chỉ là ảo tưởng.
Tất cả chỉ là giả dối.
Tình yêu là bể khổ của thế gian. Cái được không thể bằng cái mất.
Em tự hỏi,có bao giờ anh như em bây giờ?
Sống chậm lại. Tự nhìm xem mình đã đạt được những gì? Đã hi sinh những gì để có được nó?
Có bao giờ anh hối hận không?
Mà hối hận thì cũng làm gì chứ? Mọi chuyện đã là quá khứ rồi.
Mà cũng có thể không bao giờ anh hối hận đâu. Vì anh không bao giờ nhìn lại quá khứ phải không?
Với anh,em chỉ như bao người khác. Bao người đã từng yêu anh. Chỉ là một trong rất nhiều cuộc tình của anh mà thôi.
Khi mà em đi qua được nỗi đau này,anh sẽ chẳng còn là gì cả.
Sẽ không còn là người làm em bật dậy trong con mơ.
Sẽ không còn là người có thể làm em rơi lệ.
Sẽ không còn là người có thể lam em chạnh lòng khi nhìn thấy.
Sẽ không còn là người có thể làm em day dứt.
Lúc ấy, với em anh cũng chỉ như bao người khác.
Không yêu thương,không nhớ nhung,không thù hận. Lúc ấy anh không còn tư cách nữa rồi.
Đừng trách em vô tình khi anh là người bội bạc.
Phía chân trời.....ánh bình minh đã le lói.
Biển ơi,đeo mặt nạ lên nào.
************************************
Biển...........
Một mình em lang thang trên bờ biển đêm.
Gió biển mang đến cảm giác lành lạnh nhưng lại thật dễ chịu.
Thay vào cái ồn ào,vui vẻ ban ngày giờ là sự yên tĩnh,yên tĩnh đến đáng sợ.
Có phải biển cũng như con người? Sống giả tạo,vui vẻ trước người khác và khi đêm về,chỉ còn một mình mới tháo bỏ chiếc mặt nạ trở thành kẻ cô độc?
Bước thật chậm.....
Suy nghĩ thật kĩ.....
Em chưa đạt được điều gì,mà cái đánh mất thì lại quá nhiều.
Mất đi:Niềm tin vào con người.
Mât đi:Nhiệt huyết vào cuộc sống.
Và mất đi cả tuổi trẻ.
Nhắm mắt lại,ngăn không cho mình khóc nhưng nước mắt vẫn tràn ra khóe mi.
Mặn quá.
Nước biển cũng mặn,có phải là biển cũng khóc?
Em muốn rũ bỏ tất cả. Tất cả về anh và những thứ liên quan đến anh,nhưng sao khó quá.
Người ta nói thời gian sẽ xóa nhoà tất cả. Nhưng sao lâu vậy rồi mà mọi chuyện vẫn chưa phải nhạt? Vẫn mới như ngày hôm qua?
Trong giấc mơ em gọi tên anh.
Em giật mình khi nghe ai đó nhắc tới anh.
Trong vô thức em lại quay về chốn cũ,nơi ghi dấu bao kỉ niệm của một thời.
Có lẽ anh đã quên rồi. Vì anh còn đang vui vẻ bên một hạnh phúc mới.
Còn em chẳng có gì,nên đành một mình sống với kỉ niệm vui buồn của quá khứ.
Nước mắt cứ lăn dài trên má làm bao nhiêu tủi hờn lại trào dâng.
Em hận anh.
Con đường anh đã chọn không có em,và em cũng không thể bước phía sau anh được nữa.
Con đường chúng ta đã chọn,em không muốn nó chạm nhau một lần nữa.
Dù rất nhớ,nhưng em không muốn gặp lại anh.
Dù rất yêu,nhưng em không muốn lại yêu anh.
Dù rất đau,nhưng em không muốn anh-người đã từng gây ra vết thương này lại là người làm nó dịu bớt.
Mâu thuẫn quá phải không?
Chính em cũng không hiểu nổi mình nữa.
Con sóng đánh vào bờ,như nỗi đau đánh vào tâm hồn đã chai sạn.
Vẫn đau.
Vẫn nhớ.
Vẫn yêu.
Vẫn hận.
Nhưng hi vọng từ bao giờ đã không còn tồn tại.
Cổ tích thật là dối trá.
Công chúa,hoàng tử tất cả chỉ là bịa đặt.
Tình yêu,hạnh phúc tất cả chỉ là ảo tưởng.
Tất cả chỉ là giả dối.
Tình yêu là bể khổ của thế gian. Cái được không thể bằng cái mất.
Em tự hỏi,có bao giờ anh như em bây giờ?
Sống chậm lại. Tự nhìm xem mình đã đạt được những gì? Đã hi sinh những gì để có được nó?
Có bao giờ anh hối hận không?
Mà hối hận thì cũng làm gì chứ? Mọi chuyện đã là quá khứ rồi.
Mà cũng có thể không bao giờ anh hối hận đâu. Vì anh không bao giờ nhìn lại quá khứ phải không?
Với anh,em chỉ như bao người khác. Bao người đã từng yêu anh. Chỉ là một trong rất nhiều cuộc tình của anh mà thôi.
Khi mà em đi qua được nỗi đau này,anh sẽ chẳng còn là gì cả.
Sẽ không còn là người làm em bật dậy trong con mơ.
Sẽ không còn là người có thể làm em rơi lệ.
Sẽ không còn là người có thể lam em chạnh lòng khi nhìn thấy.
Sẽ không còn là người có thể làm em day dứt.
Lúc ấy, với em anh cũng chỉ như bao người khác.
Không yêu thương,không nhớ nhung,không thù hận. Lúc ấy anh không còn tư cách nữa rồi.
Đừng trách em vô tình khi anh là người bội bạc.
Phía chân trời.....ánh bình minh đã le lói.
Biển ơi,đeo mặt nạ lên nào.
************************************
Bài tương tự bạn quan tâm
Những kiểu đàn ông khiến phụ nữ chạy mất dép
- Thread starter saveyourtime1990
- Ngày bắt đầu
Mặt trái khi yêu bạn cùng lớp
- Thread starter Mr.Click
- Ngày bắt đầu
Sau khi chia tay,người ta trà đạp không thương tiếc...
- Thread starter Mr.Click
- Ngày bắt đầu
Tình yêu không dài,nhưng dư âm của nó quả khiến...
- Thread starter Mr.Click
- Ngày bắt đầu
Khi đại nạn đến anh có thể nắm chặt tay em không?
- Thread starter Mr.Click
- Ngày bắt đầu
Khi con gái bị làm lơ
- Thread starter saveyourtime1990
- Ngày bắt đầu