Yêu thôi chưa đủ. Kì 2: "Chị thích em"

Mr LNA

Administrator
1 Tháng mười một 2010
49,065
12
38
Tối đó, Duyên trông chờ một cái nick sáng, nhưng vô vọng… Kiểm tra invisible, Duyên phát hiện Vinh đang online.


“Em trốn chị làm gì vậy?” — Duyên đánh máy với tâm trạng bất bình
“Em không trốn. Em đang bận”
“Em sao vậy hả?”
“Có lẽ từ nay chị nên tránh xa em ra. Thế giới của em không thuộc về chị. Chị còn một tương lai rạng ngời phía trước, còn em, u ám lắm chị ơi… Em không muốn làm hại một thiên thần…”
“Em nói gì vậy? Với chị, em là một đứa con trai biết suy nghĩ và tính cách chững chạc. Em sống trong thế giới ấy nhưng em không thể vẩn đục…”
“Chị hiểu được bao nhiêu phần trăm về emJ? Những gì chị thấy chỉ là những trò khỉ em bày ra tại trường. Khi em ra đời, mọi thứ có thể khác. Em phải cố “xù lông” để không bị ăn hiếp. Những gì chị thấy tại bar khi nãy, chỉ là một biểu hiện tự vệ nhỏ thôi, chị hiểu không?”
“Chị không quan tâm…J”
Sau đó, Vinh kể cho Duyên nghe về những kỉ niệm vui buồn của mình từ khi ra đời… Chỉ gần một năm, mọi biến cố xảy ra với Vinh quá nhiều. Duyên bàng hoàng trước những câu chuyện. Đánh nhau, hút thuốc, chửi bậy, thậm chí có lần suýt nghiện… Đó là những phác thảo đơn giản về cuộc sống của Vinh…
Kể được một hơi dài, Vinh out…
Nhưng những mảng tối của Vinh không đủ để ngăn Duyên thôi nghĩ về Vinh… Một tháng qua, thói quen chat với Vinh mỗi khuya đã trở thành một phần tất yếu của cuộc sống đối với Duyên, thói quen xem Vinh là điểm tựa cũng dần hình thành trong ý thức… Rời xa Vinh, với Duyên, là một quyết định khó khăn. Ừ, Duyên sẽ chấp nhận rời xa, nhưng trước khi kết thúc mãi mãi…, Duyên có điều muốn nói…
“Vinh à…” — Tay Duyên run run khi gõ từng nhịp lên bàn phím. Duyên không hề biết, ở màn hình bên kia, Vinh nhíu mày im lặng đợi chờ xem Duyên muốn nói gì… Thật ra Vinh chưa out…
“Chị sẽ làm theo ý em muốn, nhưng có một điều em nên biết…”
“…chị thích em” — Đánh máy xong, Duyên thở dài, out ngay tắp lự. Tối hôm đó, Duyên mất ngủ, thi thoảng vài giọt nước mắt lăn dài…
Duyên không hề biết rằng, đêm ấy, Vinh cũng trằn trọc đến sáng…
Hai cái nick ấy cứ xám xịt từ dạo đó…
o0o​
Những tháng ngày khó khăn sắp trôi qua. Ba Duyên đã tìm được việc làm và sức khỏe của mẹ Duyên dần hồi phục, Duyên chỉ còn làm bán thời gian tại một quán trà sữa teen. Thi thoảng thấy một tên con trai với mái tóc nâu đồng bước vào quán, tim Duyên đập thình thịch, nhưng hóa ra không phải… Nói Duyên đã quên Vinh là nói dối. Thật sự Duyên cũng chẳng hiểu vì sao mình lại thích Vinh — một tên con trai tuy đẹp như một hoàng tử nhưng tương lai xám xịt như buổi chiều tàn. Vì vẻ đẹp ư? Không hề, vì nhiều người theo đuổi Duyên có khi còn đẹp hơn thế. Vì sự mạnh mẽ và trải đời? Có thể. Vì cách cư xử nhẹ nhàng, dịu dàng, ân cần mà Vinh dành cho Duyên? Chắc chắn.
Một ngày đẹp trời, bỗng Hoàng rủ Duyên đến quán Phong Linh. Hoàng vừa chia tay và suy sụp cực độ… Hoàng cần có Duyên chia sẻ với tư cách một người bạn. Duyên ậm ừ…
Phong Linh bây giờ có lẽ đã thiếu vắng Vinh từ lâu. Bây giờ Vinh đang làm nghề gì, Vinh ở đâu, Duyên chẳng rõ. Vài tháng có Vinh trong đời, có lẽ là những tháng ngày êm dịu và tươi đẹp nhất ở tuổi 18 mà Duyên có… Một chàng trai 17 tuổi nhưng không hề trẻ con chút nào…
Duyên đảo mắt lên sân khấu tìm kiếm hình bóng Vinh mà quên lướt mắt vào một góc khuất phía trái. Vinh đang âm thầm ngồi đó, và khi thấy Duyên, mắt Vinh sáng lên, Vinh bất ngờ nhưng lấy lại bình tĩnh, chú tâm quan sát… Một lúc sau, Hoàng đến. Vinh thu một nắm đấm trong tay nhưng rồi nhắm mắt, hít thở sâu, nhìn Duyên từ xa bằng ánh mắt dịu dàng…
“Duyên ơi. Chia tay rồi. Hoàng buồn quá à…” — Thật sự Duyên thấy cách Hoàng buồn rất ư trẻ con. Vẻ phẫn uất nhiều hơn là buồn thật sự…
“Lý do chia tay?” — Mắt Duyên vờ tỏ vẻ quan tâm, nhưng Duyên thừa biết, tính cách trẻ con như Hoàng thì khó mà giữ tình cảm được lâu bền
“Thằng đó đẹp trai hơn Hoàng. Nó bỏ Hoàng mà theo thằng đó. Hoàng năn nỉ mãi nó vẫn không chịu quay về. Thế là bye bye. Kết thúc 4 tháng quen nhau”
Duyên cười ngặt nghẽo. Nhưng cách Duyên cười rất dễ thương. Vinh không bỏ sót chi tiết nào, mỉm cười theo, rồi chợt nhớ ra mình đang hút thuốc, những vị khách xung quanh phàn nàn, Vinh sợ gây sự chú ý nên tắt đi ngay tắp lự…
Hoàng đề nghị quen lại Duyên, Duyên mỉm cười lắc đầu. Hoàng vẫn ngoan cố, Duyên vẫn một mực kiên quyết nói không. Khi Hoàng đứng phắt dậy định kéo tay Duyên thì Vinh cũng đồng thời đứng dậy, cách hấp tấp của Vinh đã kéo sự chú ý của Duyên… Tưởng rằng mắt mình nhòe, Duyên dụi lại nhìn cho kĩ. Nhưng bóng Vinh đã khuất xa…
Duyên không tin đó chỉ là giấc mơ… Vì Vinh vừa ở đây thật, Vinh vừa thấy Duyên thật…
Quên mất sự có mặt của Hoàng, Duyên chạy khỏi Phong Linh, đuổi theo Vinh, chạy mà không biết mình đi đâu…
o0o​
“Vinh! Chị biết em đang trốn chị. Nhưng nếu em có thể, thì tối nay online trò chuyện nhé. Một lần thôi, được không?” — Duyên hét lên giữa bãi đất trống. Ở đây đã là ngõ cụt và Vinh đang nấp sau gốc cây, lắng nghe được tất cả…
Lần đầu tiên trong suốt ba tháng không gặp, nick Duyên sáng trở lại và một người nữa cũng đang invisible…

:KSV@18::KSV@18::KSV@18::KSV@18::KSV@18::KSV@18::KSV@18::KSV@18::KSV@18::KSV@18::KSV@18::KSV@18::KSV@20:


Nguồn: kénhinhvien.net
 
Bài tương tự bạn quan tâm

Thống kê diễn đàn

Chủ đề
61,113
Bài viết
63,332
Thành viên
86,294
Thành viên mới nhất
noithatdiemnhan1

VỀ CHÚNG TÔI

  • Sinhvienthamdinh.Com là diễn đàn đầu tiên và lớn nhất dành riêng cho cộng đồng nhân lực ngành thẩm định giá. Cổng thông tin được tạo ra nhằm tạo kênh kết nối tri thức cho tất cả các bạn đã và đang quan tâm đến ngành thẩm định giá. Các thông tin được tổng hợp với đầy đủ các mảng thuộc lĩnh vực thẩm định giá như: Thẩm định giá Bất động sản, thẩm định giá động sản, thẩm định giá máy móc thiết bị, thẩm định giá doanh nghiệp, thẩm định giá dự án đầu tư, thẩm định giá thương hiệu...
  • Với phương châm "Connet For Sharing" chúng tôi chia sẻ hoàn toàn miễn phí và không giới hạn những kiến thức từ cộng đồng diễn đàn.

DANH MỤC CHÍNH

CÁ NHÂN