Giọt nước mắt cuối cùng
* * *
Bản chất con người vốn íck kỉ.
Tình yêu là sở hữu nhưng không phải là chiếm đoạt. Khi yêu ta trở thành những con người tầm thường nhất.
Cao thượng ?
Xin lỗi,em chỉ là một con người tầm thường,có một trái tim tầm thường và mang trong đó một tình yêu bình thường.
Xin lỗi,em yêu anh nhưng em chỉ có thể trao cho anh một trái tim tầm thường,ích kỉ.
Những giọt nước mắt của em,đã chảy vì anh quá nhiều rồi. Em chỉ mong,có một ngày anh trao cho em tình yêu ngọt ngào,không có sự giả dối,đau thương. Lúc đó,em sẽ khóc,những giọt nước mắt hạnh phúc,ngọt ngào chứ k đau đớn,xót xa như bây giờ.
Những nụ cười anh mang lại cho em,có đủ để vơi đi những xót xa,đau đớn khi những giọt nước mắt đắng cay đã thấm sâu vào con tim đã mang quá nhiều vết thương?
Có lẽ không cần nghĩ nhiều đến thế.
Thất vọng,tổn thương,xót xa cũng là một loại hạnh phúc,chỉ là cái hạnh phúc này mang vị mặn mà thôi.
Cuộc sống vốn không dài vì vậy em không thể sống chỉ để yêu anh được. Em ích kỉ chỉ muốn giữ anh cho riêng mình mà không biết một điều: Càng nắm chặt thì cát càng chảy nhanh qua kẽ tay và gió thì k bao giờ giữ được. Có lẽ,từ bỏ là tốt nhất cho cả anh và em.
Em không thể quên anh được. Tình yêu em dành cho anh nó làm con tim em quàn quại,dằn xé trong nỗi nhớ. Nước mắt em tuôn rơi mặn chát,cay đắng.
Em muốn quên nhưng quá khứ cứ ùa về.
Em muốn từ bỏ nhưng hi vọng cứ trào dâng.
Em muốn khoá chặt anh ở tận cùng nỗ nhớ nhưng hình bóng anh cứ hiện về trong những cơn mơ.
Em muốn hận anh,nhưng làm sao được khi tình yêu như con sóng đánh tan bờ thù hận.
Anh,người đàn ông mang đến cho em toàn đau khổ nhưng sao em không thể quên anh dù chỉ một phút. Tâm hồn em không thể thanh thản dù em đã cố gắng hết sức.
Không có khả năng giữ được anh thì phải quên anh. Nhưng sao em không thể làm được? Anh đến bên,cho em biết thế nào là yêu thương,cho em biết thế nào là tình yêu,cho em đắm say trong hương vị ngọt ngào của cảm xúc. Anh bước đi,cái thế giới màu hồng ấy cũng sụp đổ,cái ảo mộng hạnh phúc ấy tan biến. Để lại em một mình,bàng hoàng,bỡ ngỡ chưa hiểu vì sao.
Anh à!
Em k thể quên và em cũng không muốn quên nữa rồi. Em muốn anh mãi mãi ở đây,trong trái tim em không bao giờ biến mất. Em sẽ đi đến một nơi không còn đau khổ,không còn nước mắt và sống với kí ức của anh và em,những kí ức ngọt ngào và hạnh phúc.
Chúng mình quá khác nhau nên không thể hoà hợp được,vậy thì hãy tìm kiếm hạnh phúc cho riêng mình.
Mưa,vẫn rơi. Nhưng hôm nay chỉ còn mình em đi trên con đường này. Cái lạnh của thể xác có bằng cái lạnh của con tim?
Tình cảm là thứ không điều khiển được,nhất là với những người yếu đuối.
Em k mạnh mẽ,nên em gục ngã. Nhưng em sẽ đứng dậy để bước tiếp,sớm thôi. Từ nay,chỉ có em và mưa tiếp tục đi trên con đường này....
Mưa ơi mưa,xin mưa rơi rơi mãi,
Mưa thật nhiều mưa xóa bóng hình ai...
Bản chất con người vốn íck kỉ.
Tình yêu là sở hữu nhưng không phải là chiếm đoạt. Khi yêu ta trở thành những con người tầm thường nhất.
Cao thượng ?
Xin lỗi,em chỉ là một con người tầm thường,có một trái tim tầm thường và mang trong đó một tình yêu bình thường.
Xin lỗi,em yêu anh nhưng em chỉ có thể trao cho anh một trái tim tầm thường,ích kỉ.
Những giọt nước mắt của em,đã chảy vì anh quá nhiều rồi. Em chỉ mong,có một ngày anh trao cho em tình yêu ngọt ngào,không có sự giả dối,đau thương. Lúc đó,em sẽ khóc,những giọt nước mắt hạnh phúc,ngọt ngào chứ k đau đớn,xót xa như bây giờ.
Những nụ cười anh mang lại cho em,có đủ để vơi đi những xót xa,đau đớn khi những giọt nước mắt đắng cay đã thấm sâu vào con tim đã mang quá nhiều vết thương?
Có lẽ không cần nghĩ nhiều đến thế.
Thất vọng,tổn thương,xót xa cũng là một loại hạnh phúc,chỉ là cái hạnh phúc này mang vị mặn mà thôi.
Cuộc sống vốn không dài vì vậy em không thể sống chỉ để yêu anh được. Em ích kỉ chỉ muốn giữ anh cho riêng mình mà không biết một điều: Càng nắm chặt thì cát càng chảy nhanh qua kẽ tay và gió thì k bao giờ giữ được. Có lẽ,từ bỏ là tốt nhất cho cả anh và em.
Em không thể quên anh được. Tình yêu em dành cho anh nó làm con tim em quàn quại,dằn xé trong nỗi nhớ. Nước mắt em tuôn rơi mặn chát,cay đắng.
Em muốn quên nhưng quá khứ cứ ùa về.
Em muốn từ bỏ nhưng hi vọng cứ trào dâng.
Em muốn khoá chặt anh ở tận cùng nỗ nhớ nhưng hình bóng anh cứ hiện về trong những cơn mơ.
Em muốn hận anh,nhưng làm sao được khi tình yêu như con sóng đánh tan bờ thù hận.
Anh,người đàn ông mang đến cho em toàn đau khổ nhưng sao em không thể quên anh dù chỉ một phút. Tâm hồn em không thể thanh thản dù em đã cố gắng hết sức.
Không có khả năng giữ được anh thì phải quên anh. Nhưng sao em không thể làm được? Anh đến bên,cho em biết thế nào là yêu thương,cho em biết thế nào là tình yêu,cho em đắm say trong hương vị ngọt ngào của cảm xúc. Anh bước đi,cái thế giới màu hồng ấy cũng sụp đổ,cái ảo mộng hạnh phúc ấy tan biến. Để lại em một mình,bàng hoàng,bỡ ngỡ chưa hiểu vì sao.
Anh à!
Em k thể quên và em cũng không muốn quên nữa rồi. Em muốn anh mãi mãi ở đây,trong trái tim em không bao giờ biến mất. Em sẽ đi đến một nơi không còn đau khổ,không còn nước mắt và sống với kí ức của anh và em,những kí ức ngọt ngào và hạnh phúc.
Chúng mình quá khác nhau nên không thể hoà hợp được,vậy thì hãy tìm kiếm hạnh phúc cho riêng mình.
Mưa,vẫn rơi. Nhưng hôm nay chỉ còn mình em đi trên con đường này. Cái lạnh của thể xác có bằng cái lạnh của con tim?
Tình cảm là thứ không điều khiển được,nhất là với những người yếu đuối.
Em k mạnh mẽ,nên em gục ngã. Nhưng em sẽ đứng dậy để bước tiếp,sớm thôi. Từ nay,chỉ có em và mưa tiếp tục đi trên con đường này....
Mưa ơi mưa,xin mưa rơi rơi mãi,
Mưa thật nhiều mưa xóa bóng hình ai...
Bài tương tự bạn quan tâm
Trớ trêu - Kì 3 : Những lá thư mất tích
- Thread starter lovesuju2711
- Ngày bắt đầu
Những kiểu đàn ông khiến phụ nữ chạy mất dép
- Thread starter saveyourtime1990
- Ngày bắt đầu
Mặt trái khi yêu bạn cùng lớp
- Thread starter Mr.Click
- Ngày bắt đầu
Lời cuối ....em muốn nói với anh....
- Thread starter Mr.Click
- Ngày bắt đầu
Cảm ơn anh đã đánh mất em ♥
- Thread starter Mr.Click
- Ngày bắt đầu
Lời cuối ....em muốn nói với anh....
- Thread starter Mr.Click
- Ngày bắt đầu