Tác giả : Lâm Phương Lam ( chiecla_liacanh )
Phạm vi : 16 +
1.
Nàng đang nằm đó, hôn lấy hôn để lên tấm thiệp đỏ nhỏ xinh do chính tay mình làm. Nàng mỉm cười hạnh phúc .
“ Một chút thôi , một chút nữa thôi, chàng sẽ đến”.
Căn phòng hình hộp màu hồng xinh xắn được tự tay nàng sắp xếp thật gọn gàng và sạch sẽ. Nàng đưa mắt từ trên trần cao cho xuống đến tận sàn hoa , rồi đến bốn bức tường xung quanh nữa . Nàng gật đầu , đắc trí :” Không gian thật tuyệt vời , lãng mạn , chắc chàng sẽ thích lắm đây”.
Ôi nàng cứ tự xuýt xoa, nàng không bao giờ kiệm những lời ngọt ngào để tự khen mình cả. Nhưng đúng thật, căn phòng dưới bàn tay của một người họa sĩ như nàng thì cũng thật khó mà tìm ra cái khuyết để mà chê.
Nàng ngước nhìn đồng hồ.
“ Một chút thôi , một chút nữa thôi, chàng sẽ đến”.
Lẽ ra cũng phải nửa tiềng nữa mới tới cuộc hẹn thế mà nỗi nhớ, sự hồi hộp trong lòng nàng cứ dấy lên liên hồi. Vậy thử tưởng tượng chàng sẽ đến ngay bây giờ , có lẽ trái tim nàng bật tung khỏi nồng ngực vì cảm xúc trong nàng dường như quá ngột ngạt và không đủ sức chứa , cần tung ra lan tỏa và lấp đầy những khoảng trống trong căn phòng, để mọi thứ từ những vật vô tri , vô giác nằm ngoan ngoãn trong tủ kia cũng phải biết là : cô chủ nhỏ đang mang trong mình ngọn lửa tình yêu ấm nóng , sẽ bung tỏa để sưởi ấm cả một không gian”.
“ Một chút thôi , một chút nữa thôi, chàng sẽ đến”.
Nàng đi đi , lại lại trong phòng , miệng cười tủm tỉm…
Chiếc đầm ngắn để lộ đôi chân , thẳng , dài, bước từng bước nhanh thoăn thoắt trong phòng…
Khuôn mặt thanh thoát, trang điểm nhẹ nhàng, từng nét trên khuôn mặt nàng tựa loài hoa tuổi xuân đang khoe sắc, bung mình tỏa hương trong những ngày xuân nồng nàn.
Nàng bắt đầu đếm ngược,nàng giật mình khi cánh cửa phòng bật ra . Chiếc bánh ga-tô lung linh nến, bó hồng đỏ nhung dính dầy sương mai ,… .
Nàng đứng đấy , nàng cười , đôi mắt sáng ngời …:” Happy birthday to you. Happy birthday to you … and Happy Valentine nữa … “
Ồ ! Vậy hôm nay là ngày đặc biệt quá với nàng , với tình yêu của nàng – tình yêu mới chừng hai tháng đấy. Nàng im lặng phải chăng trái tim nàng đã chạy lạc đi thật. Nàng cảm giác như mình đang bị mất phương hướng ,…
Chàng nhìn nàng, đôi mắt như kèm theo hai dấu chấm hỏi vì lẽ sao ?
“ Em không thích sao?”
“…”
“ Em ! Em à ???”
“ Dạ ,… hì . Em – bất – ngờ mà “!
Nước mắt nàng rơi , giọng nàng lắp bắp bật từng chữ không ra hơi một cách nặng nề và ấp úng .
“ Cám ơn anh ! Nhiêu , thật nhiều “
Nàng cười. Chàng ôm lấy nàng. Làn da mịn và thơm mát, bờ vai thon thả trơn đều của nàng luôn có một sức hút riêng và mãnh liệt khiến chàng khó có thể mà buông ra. Chàng ôm và ghì chặt nàng , mạnh liệt.
Căn phòng ấm áp. Những ngọn nến thơm thắp sáng xung quanh, tỏa mùi nhè nhẹ khiến người ta chỉ biết chìm trong cơn say ngây ngất. Rèm cửa sổ buông thõng, đẩy đưa, gió xuân lùa vào lành lạnh. Nàng khẽ run lên, cơn say như thức tỉnh, kéo tay chàng buông ra nhưng chàng ý không muốn, nàng càng đẩy , chàng càng ghì chặt hơn.
Chàng đẩy xô nàng vào giường, rờ tay cửi từng nút váy dây. Nụ hôn dài , ngọt và sâu khiến nàng chẳng thể làm chủ, cũng si mê, … mặc chàng. Nàng rờ tay tháo từng nút áo sơ-mi của chàng ,…
Nàng khát khao được yêu thương, nàng thèm được thỏa niềm ham muốn mà một cô gái trẻ đẹp, đa tài như nàng suốt gần một năm qua phải thiếu mùi của đàn ông. Nàng đổ bể cuộc tình thứ nhất, nàng thiếu những cái ôm, thiếu những nụ hôn, thiêú tất tần tật những gì mà người đàn ông được sở hữu và có thể mang lại. Chàng và nàng đã gặp và quen nhau được khoảng thời gian ngắn ngủi khi chàng trong kì nghỉ đông, còn nàng ra bắc chỉ để chụp cảnh và hội họa rồi đón xuân cùng họ hàng ngoài này. Nàng hơn chàng gần hai tuổi , đã đi làm còn chàng tên Toàn - vẫn đang là sinh viên năm cuối. Có ai nghĩ cuộc gặp gỡ và yêu nhau tình cờ như thế này rồi sẽ đi đến đâu ?
***
Toàn cáu bẳn, đứng dậy . Toàn cầm chiếc váy mỏng ném gọn sang một bên để lấy bộ đồ.
Nàng trần truồng , lộ vẻ mặt đớn đau và mỏi mệt nằm đấy .
Toàn lấy ví tiền, lấy mấy đồng polime xanh nè ném xuống tấm ga :
“ Cô làm tốt, rất rất tốt. Nhưng tôi thì không thích chơi và trải mình hai lần lên cùng tấm thân của một con đàn bà bao giờ . Chào! “
Toàn quay lưng, bước thẳng ra phía cửa. Nàng im lặng , nhìn mấy tờ tiền còn mới cứng trên ga , đáp trả :
“ Toàn mang tiền về đi. Đó là thứ Nhi cần nhưng không phải ở hoàn cảnh thế này “.
Nụ cười khẩy trên khóe môi Toàn khiến nàng thấy run lên . Nàng kéo tấm nệm che thân, lấy một cái gối úp lên đầu . Toàn nhấc gối lên và ghì miệng vào tai nàng như lời thủ thỉ .
“ Cô chê ít à ? Hừm ! Nếu mà có giọt máu nào ở trên ga đấy, tôi thề là tôi sẽ cho cô nhiều hơn thế nữa “.
Toàn cười. Toàn bỏ đi. Cửa phòng đóng sập lại . Nàng cô lẻ trong phòng như kẻ tự giam mình trong chính cũi sắt vừa tự tạo ra . Nàng đau đớn cắn môi, giọt máu bật ra rơi từ từ xuống tấm ga, đỏ tươi , thấm dần …Nàng chua chát thay :” Nếu mà có giọt máu nào ở trên ga đấy, tôi thề là tôi sẽ cho cô nhiều hơn thế nữa “.
Đàn ông cần cái giọt máu đấy hơn là một thân đàn bà dẫu đẹp tựa như tiên.
Đàn ông luôn luôn cần cái giọt máu đấy cho dù là vừa làm tình với một con đàn bà điên , xấu tính và bẩn thỉu.
Giọt máu đấy, chỉ cần một giọt máu minh chứng đấy thôi cũng hơn cả hàng triệu giọt máu khác đang chảy trôi liên hồi để nuôi sống thân con đàn bà mình yêu thương . Và khi, giọt máu đấy mất thì con số hàng triệu kia cũng là vô nghĩa dưới vô vàn đôi mắt của bọn đàn ông .
Đêm Valentine – tình yêu của nàng! Đêm sinh nhật của nàng ! Tất cả trống rỗng và là số 0 chỉ vì thiếu một chi tiết nhỏ mà không nhỏ là Giọt – Máu – Đỏ - Trên – Nệm – Trắng.
Nàng đau đớn nghĩ về mình , về thực tại và quá khứ . Nàng chua cay :” Nếu mà có giọt máu nào ở trên ga đấy, tôi thề là tôi sẽ cho cô nhiều hơn thế nữa “.
***
Phạm vi : 16 +
1.
Nàng đang nằm đó, hôn lấy hôn để lên tấm thiệp đỏ nhỏ xinh do chính tay mình làm. Nàng mỉm cười hạnh phúc .
“ Một chút thôi , một chút nữa thôi, chàng sẽ đến”.
Căn phòng hình hộp màu hồng xinh xắn được tự tay nàng sắp xếp thật gọn gàng và sạch sẽ. Nàng đưa mắt từ trên trần cao cho xuống đến tận sàn hoa , rồi đến bốn bức tường xung quanh nữa . Nàng gật đầu , đắc trí :” Không gian thật tuyệt vời , lãng mạn , chắc chàng sẽ thích lắm đây”.
Ôi nàng cứ tự xuýt xoa, nàng không bao giờ kiệm những lời ngọt ngào để tự khen mình cả. Nhưng đúng thật, căn phòng dưới bàn tay của một người họa sĩ như nàng thì cũng thật khó mà tìm ra cái khuyết để mà chê.
Nàng ngước nhìn đồng hồ.
“ Một chút thôi , một chút nữa thôi, chàng sẽ đến”.
Lẽ ra cũng phải nửa tiềng nữa mới tới cuộc hẹn thế mà nỗi nhớ, sự hồi hộp trong lòng nàng cứ dấy lên liên hồi. Vậy thử tưởng tượng chàng sẽ đến ngay bây giờ , có lẽ trái tim nàng bật tung khỏi nồng ngực vì cảm xúc trong nàng dường như quá ngột ngạt và không đủ sức chứa , cần tung ra lan tỏa và lấp đầy những khoảng trống trong căn phòng, để mọi thứ từ những vật vô tri , vô giác nằm ngoan ngoãn trong tủ kia cũng phải biết là : cô chủ nhỏ đang mang trong mình ngọn lửa tình yêu ấm nóng , sẽ bung tỏa để sưởi ấm cả một không gian”.
“ Một chút thôi , một chút nữa thôi, chàng sẽ đến”.
Nàng đi đi , lại lại trong phòng , miệng cười tủm tỉm…
Chiếc đầm ngắn để lộ đôi chân , thẳng , dài, bước từng bước nhanh thoăn thoắt trong phòng…
Khuôn mặt thanh thoát, trang điểm nhẹ nhàng, từng nét trên khuôn mặt nàng tựa loài hoa tuổi xuân đang khoe sắc, bung mình tỏa hương trong những ngày xuân nồng nàn.
Nàng bắt đầu đếm ngược,nàng giật mình khi cánh cửa phòng bật ra . Chiếc bánh ga-tô lung linh nến, bó hồng đỏ nhung dính dầy sương mai ,… .
Nàng đứng đấy , nàng cười , đôi mắt sáng ngời …:” Happy birthday to you. Happy birthday to you … and Happy Valentine nữa … “
Ồ ! Vậy hôm nay là ngày đặc biệt quá với nàng , với tình yêu của nàng – tình yêu mới chừng hai tháng đấy. Nàng im lặng phải chăng trái tim nàng đã chạy lạc đi thật. Nàng cảm giác như mình đang bị mất phương hướng ,…
Chàng nhìn nàng, đôi mắt như kèm theo hai dấu chấm hỏi vì lẽ sao ?
“ Em không thích sao?”
“…”
“ Em ! Em à ???”
“ Dạ ,… hì . Em – bất – ngờ mà “!
Nước mắt nàng rơi , giọng nàng lắp bắp bật từng chữ không ra hơi một cách nặng nề và ấp úng .
“ Cám ơn anh ! Nhiêu , thật nhiều “
Nàng cười. Chàng ôm lấy nàng. Làn da mịn và thơm mát, bờ vai thon thả trơn đều của nàng luôn có một sức hút riêng và mãnh liệt khiến chàng khó có thể mà buông ra. Chàng ôm và ghì chặt nàng , mạnh liệt.
Căn phòng ấm áp. Những ngọn nến thơm thắp sáng xung quanh, tỏa mùi nhè nhẹ khiến người ta chỉ biết chìm trong cơn say ngây ngất. Rèm cửa sổ buông thõng, đẩy đưa, gió xuân lùa vào lành lạnh. Nàng khẽ run lên, cơn say như thức tỉnh, kéo tay chàng buông ra nhưng chàng ý không muốn, nàng càng đẩy , chàng càng ghì chặt hơn.
Chàng đẩy xô nàng vào giường, rờ tay cửi từng nút váy dây. Nụ hôn dài , ngọt và sâu khiến nàng chẳng thể làm chủ, cũng si mê, … mặc chàng. Nàng rờ tay tháo từng nút áo sơ-mi của chàng ,…
Nàng khát khao được yêu thương, nàng thèm được thỏa niềm ham muốn mà một cô gái trẻ đẹp, đa tài như nàng suốt gần một năm qua phải thiếu mùi của đàn ông. Nàng đổ bể cuộc tình thứ nhất, nàng thiếu những cái ôm, thiếu những nụ hôn, thiêú tất tần tật những gì mà người đàn ông được sở hữu và có thể mang lại. Chàng và nàng đã gặp và quen nhau được khoảng thời gian ngắn ngủi khi chàng trong kì nghỉ đông, còn nàng ra bắc chỉ để chụp cảnh và hội họa rồi đón xuân cùng họ hàng ngoài này. Nàng hơn chàng gần hai tuổi , đã đi làm còn chàng tên Toàn - vẫn đang là sinh viên năm cuối. Có ai nghĩ cuộc gặp gỡ và yêu nhau tình cờ như thế này rồi sẽ đi đến đâu ?
***
Toàn cáu bẳn, đứng dậy . Toàn cầm chiếc váy mỏng ném gọn sang một bên để lấy bộ đồ.
Nàng trần truồng , lộ vẻ mặt đớn đau và mỏi mệt nằm đấy .
Toàn lấy ví tiền, lấy mấy đồng polime xanh nè ném xuống tấm ga :
“ Cô làm tốt, rất rất tốt. Nhưng tôi thì không thích chơi và trải mình hai lần lên cùng tấm thân của một con đàn bà bao giờ . Chào! “
Toàn quay lưng, bước thẳng ra phía cửa. Nàng im lặng , nhìn mấy tờ tiền còn mới cứng trên ga , đáp trả :
“ Toàn mang tiền về đi. Đó là thứ Nhi cần nhưng không phải ở hoàn cảnh thế này “.
Nụ cười khẩy trên khóe môi Toàn khiến nàng thấy run lên . Nàng kéo tấm nệm che thân, lấy một cái gối úp lên đầu . Toàn nhấc gối lên và ghì miệng vào tai nàng như lời thủ thỉ .
“ Cô chê ít à ? Hừm ! Nếu mà có giọt máu nào ở trên ga đấy, tôi thề là tôi sẽ cho cô nhiều hơn thế nữa “.
Toàn cười. Toàn bỏ đi. Cửa phòng đóng sập lại . Nàng cô lẻ trong phòng như kẻ tự giam mình trong chính cũi sắt vừa tự tạo ra . Nàng đau đớn cắn môi, giọt máu bật ra rơi từ từ xuống tấm ga, đỏ tươi , thấm dần …Nàng chua chát thay :” Nếu mà có giọt máu nào ở trên ga đấy, tôi thề là tôi sẽ cho cô nhiều hơn thế nữa “.
Đàn ông cần cái giọt máu đấy hơn là một thân đàn bà dẫu đẹp tựa như tiên.
Đàn ông luôn luôn cần cái giọt máu đấy cho dù là vừa làm tình với một con đàn bà điên , xấu tính và bẩn thỉu.
Giọt máu đấy, chỉ cần một giọt máu minh chứng đấy thôi cũng hơn cả hàng triệu giọt máu khác đang chảy trôi liên hồi để nuôi sống thân con đàn bà mình yêu thương . Và khi, giọt máu đấy mất thì con số hàng triệu kia cũng là vô nghĩa dưới vô vàn đôi mắt của bọn đàn ông .
Đêm Valentine – tình yêu của nàng! Đêm sinh nhật của nàng ! Tất cả trống rỗng và là số 0 chỉ vì thiếu một chi tiết nhỏ mà không nhỏ là Giọt – Máu – Đỏ - Trên – Nệm – Trắng.
Nàng đau đớn nghĩ về mình , về thực tại và quá khứ . Nàng chua cay :” Nếu mà có giọt máu nào ở trên ga đấy, tôi thề là tôi sẽ cho cô nhiều hơn thế nữa “.
***
Bài tương tự bạn quan tâm
TIÊN HUYẾT - Định mệnh [Supernature]
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu
Shock tình - Kawi (FULL)
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu
Cầu vồng của tôi chính là em đấy - Kì 1: Đồng hương
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu
Người quan trọng nhất - Kì 1: Anh em song sinh
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu
Đêm Noel cuối!!!
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu
Nghìn Lẽ Một Đêm
- Thread starter Motor
- Ngày bắt đầu