Lại một ngày nữa trôi qua, lại một ngày nữa mày đánh mất chính mình, nghị lực để mày từ một thằng bất tài để trở thành sinh viên ngân hàng đi qua hết rồi? Tại sao mày lại đánh mất chính mày dễ dàng như vậy? Mày nói mày chán ngành ngân hàng, chỉ vì do ba mẹ ép buộc nên mày mới phải học. Mày coi điều này là hiển nhiên, chỉ cần học lấy cái bằng cho ổng bả vui, học qua thui. Nhưng mày không biết rằng chính cái suy nghĩ cho qua đó của mày đã thay đổi cuộc đời mày đó. Thời gian cũng trôi đi nhanh chóng theo suy nghĩ điên rồ của mày. Tình yêu cũng tiếp bước theo thời gian trôi qua trươc mặt mày, mà mày vẫn hiển nhiên, mày đã trở nên thờ ơ với cuộc sống của mày, bỏ qua những cơ hội ngay trước mặt mày. Kiến thức, thứ mày khao khát nhất cũng đi luôn rồi. Giờ mày còn lại cái gì? Chỉ còn lại cái bóng của chính mình. Xuân Hiền ơi, mày ngày xưa đâu rồi? Liệu mày bao giờ mới thức tỉnh? Bao giờ mày mới là chính mình? Mày còn nhớ ngày đầu mày vào trường ngân hàng không? Mày quyết tâm dành học bổng mà?
Tuy mày không thi lại môn nào nhưng đó không phải là thực lực của mày. Mày cho rằng chỉ cần 5 đểm để qua môn thì ok rồi. Tại sao mày lại suy nghĩ sai lầm thế? Tương lai của mày phụ thuộc vào mày. Sự nghiêp của mày phụ thuộc vào mày! Hạnh phúc của mày cũng thế. Đừng thờ ơ với cuộc sống nữa. Đừng vô tình với mọi người nữa. Đừng bỏ lỡ cơ hội nữa. Mày biết mày sống như vậy là sai lầm, là không đúng với bản chất của mày. Vậy mà sao mày không thức tỉnh được, cứ đắm chìm trong những ngang trái vậy? Xuân Hiền ơi, giờ mày đang đứng trước những ngã rẽ cuộc đời của mình, đừng cố chấp nữa, đừng suy nghĩ lệch lạc nữa. Hãy chọn ra cho mình con đường đúng đắn nhất, phù hợp nhất với chính mày.
Liệu tôi có tìm lại được chính mình không? Liệu tôi có thể thức tỉnh được không?
Chúc các bạn vui vẻ
Tuy mày không thi lại môn nào nhưng đó không phải là thực lực của mày. Mày cho rằng chỉ cần 5 đểm để qua môn thì ok rồi. Tại sao mày lại suy nghĩ sai lầm thế? Tương lai của mày phụ thuộc vào mày. Sự nghiêp của mày phụ thuộc vào mày! Hạnh phúc của mày cũng thế. Đừng thờ ơ với cuộc sống nữa. Đừng vô tình với mọi người nữa. Đừng bỏ lỡ cơ hội nữa. Mày biết mày sống như vậy là sai lầm, là không đúng với bản chất của mày. Vậy mà sao mày không thức tỉnh được, cứ đắm chìm trong những ngang trái vậy? Xuân Hiền ơi, giờ mày đang đứng trước những ngã rẽ cuộc đời của mình, đừng cố chấp nữa, đừng suy nghĩ lệch lạc nữa. Hãy chọn ra cho mình con đường đúng đắn nhất, phù hợp nhất với chính mày.
Liệu tôi có tìm lại được chính mình không? Liệu tôi có thể thức tỉnh được không?
Bài tương tự bạn quan tâm
Có nhiều thứ để đánh đổi, tại sao lại luôn là tình yêu?
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu
Những kiểu đàn ông khiến phụ nữ chạy mất dép
- Thread starter saveyourtime1990
- Ngày bắt đầu
Khi mà em bước qua được nỗi đau này,anh sẽ không...
- Thread starter Mr.Click
- Ngày bắt đầu
Tình yêu không dài,nhưng dư âm của nó quả khiến...
- Thread starter Mr.Click
- Ngày bắt đầu
Hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi nhé !!
- Thread starter Mr.Click
- Ngày bắt đầu
Tao...ko thể quên mày !!!
- Thread starter Mr.Click
- Ngày bắt đầu