Anh yêu em
20 tuổi : anh nói "Anh yêu em". Má cô đỏ, dùng tay che mặt, nhẹ nhàng mắng một câu " Anh thật xấu". Rồi dùng dằng như muốn bỏ đi.
25 tuổi : anh nói " Anh yêu em". Cô e thẹn ngả vào lòng anh, đưa tay đấm nhẹ vào ngực anh nói "Anh thật tốt". Năm đó hai người họ kết hôn.
30 tuổi : anh nói "Anh yêu em". Cô cười hỷ hả nói " Thế thì thực hiện bằng hành động đi, giúp em trông con"
40 tuổi : anh nói "Anh yêu em". Cô nhìn anh một cách kỳ quái nói "Nhanh nói đi, đem tiền cho cô nào rồi phải không ?"
50 tuổi : anh nói "Anh yêu em". Cô chầm chậm hồi tưởng lại đêm tân hôn 25 năm về trước, lúc đó vì anh mà cô đã hát bài " Hoa Hảo Nguyệt Hợp".
70 tuổi : Một buổi chiều, ông và bà nằm trên chiếc trường kỷ. Ông nói " Tôi yêu bà". Bà nhìn ông nồng nàn, khuôn mặt tràn đầy sự mãn nguyện, bàn tay gầy guộc của hai người thuỷ chung vẫn nắm chặt không buông.
" I love you" ... chưa đến 3 phút để giải thích câu nói ấy, chưa đến 3 ngày để cảm nhận được ý nghĩa của nó , nhưng để chứng minh câu nói đơn giản ấy thì cả cuộc đời vẫn là chưa đủ. Khi bạn nghe đuợc câu nói này có nghĩa là bạn đã đuợc cuộc sống bạn tặng một món quà quý giá nhất : “Tình yêu của một con nguời”. Hãy tận huởng niềm hạnh phúc và kêu hãnh này! Còn nếu như bạn là nguời nói ra câu nói này có nghĩa là bạn đã tìm đuợc một nguời để yêu thuơng giữa cuộc sống bộn bề hối hả. Yêu là sẽ không còn cô đơn vô vọng, yêu sẽ không còn hoang mang trống rỗng nhưng yêu cũng là mất đi sự tự do tuyệt đối. Tình yêu là một sự lựa chọn, là sự tận huởng, là động lực nhưng mặt khác cũng là trách nhiệm, là muôn mặt của cuộc sống buồn vui...!!!
Anh yêu em, câu nói sao hay thế, hay đến mức để lòng người rung động cả một đời.
..........................................
Chờ nhau trên một đoạn đường dài
Không hẳn là buồn, lại càng không phải chán, mà có điều gì đó như hụt hẫng, như bước hụt một chân, chới với, lo sợ, tủi thân và muốn khóc...
Chẳng muốn bước chân ra ngoài, chỉ nằm dài và miên man. Sóng to không quật ngã được, biển lớn không vùi dập được, mà lại bị sóng nhỏ len vào đá rồi làm đau. Đời cũng lạ !
Cảm giác cần phải tự vệ mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Đã cố gắng giữ lòng không suy nghĩ nhiều về một điều gì đó, về một ai đó. Vì chính sự yếu đuối bản năng sẽ quật ngã nếu cứ trãi lòng thênh thang như thế này. Và cuối cùng là vẫn đau. Chỉ biết cuộn tròn lại, tự ôm lấy mình, rồi nhủ lòng "tôi ơi rồi sẽ qua, tôi ơi rồi sẽ hết".
Chừng ấy ngày mong mõi, là chừng ấy háo hức, cái háo hức đã đè bẹp mọi cảm xúc. Như chiều nay, chiều mai, và bao chiều khác nữa, đã trọn vẹn rồi như không trọn vẹn...
Người bảo rằng: "Thôi thì đừng nhớ, thôi thì dừng lại". Biết liệu rồi có bình yên? Nếu ta đơn giản, nếu ta vui, liệu người có vui? Người trách ta hay suy nghĩ, nhưng liệu rồi ta có an - vui khi sống mà không hề tự vấn, mà không biết cho - nhận trong những ân tình?
Ngày mai, người lại về với nếp cũ. Ngày mai ta lại bước tiếp cuộc hành trình đơn độc của mình. Bởi vì ta vốn mạnh mẽ, ta vốn giỏi giang, ta đầy năng lực - người luôn nghĩ thế, nên người không tin ta cũng biết đau, biết buồn. Bởi vì ta lúc nào cũng trấn an người: "Ta ổn, ta không buồn", nên cái quyền che chở người quên mất ta - cũng - cần. Người chỉ đưa bờ vai ra gánh vác cho người mà nghĩ rằng họ thật sự yếu đuối, cần người. Còn ta, có bao giờ người nghĩ rằng ta cũng yếu đuối, ta cũng cần người lắm, biết không?
Gặp nhau là phải vui, uhm thì ta vui, cho người an lòng, người nhé !
Có ai đó đã từng nói: "Tu trăm năm mới được chung mâm, tu ngàn năm mới được chung giường". Ta và người không là trăm năm hay ngàn năm, mà sao đau như thế này?
Những gì còn lại, của hôm qua, ta sẽ giữ. Bởi một lúc nào đó, trong một giây nào đó, người đã không vui, người không an nhiên, thì những ân tình ấy, sẽ mang người về bên ta. Chỉ cần có thế.
20 tuổi : anh nói "Anh yêu em". Má cô đỏ, dùng tay che mặt, nhẹ nhàng mắng một câu " Anh thật xấu". Rồi dùng dằng như muốn bỏ đi.
25 tuổi : anh nói " Anh yêu em". Cô e thẹn ngả vào lòng anh, đưa tay đấm nhẹ vào ngực anh nói "Anh thật tốt". Năm đó hai người họ kết hôn.
30 tuổi : anh nói "Anh yêu em". Cô cười hỷ hả nói " Thế thì thực hiện bằng hành động đi, giúp em trông con"
40 tuổi : anh nói "Anh yêu em". Cô nhìn anh một cách kỳ quái nói "Nhanh nói đi, đem tiền cho cô nào rồi phải không ?"
50 tuổi : anh nói "Anh yêu em". Cô chầm chậm hồi tưởng lại đêm tân hôn 25 năm về trước, lúc đó vì anh mà cô đã hát bài " Hoa Hảo Nguyệt Hợp".
70 tuổi : Một buổi chiều, ông và bà nằm trên chiếc trường kỷ. Ông nói " Tôi yêu bà". Bà nhìn ông nồng nàn, khuôn mặt tràn đầy sự mãn nguyện, bàn tay gầy guộc của hai người thuỷ chung vẫn nắm chặt không buông.
" I love you" ... chưa đến 3 phút để giải thích câu nói ấy, chưa đến 3 ngày để cảm nhận được ý nghĩa của nó , nhưng để chứng minh câu nói đơn giản ấy thì cả cuộc đời vẫn là chưa đủ. Khi bạn nghe đuợc câu nói này có nghĩa là bạn đã đuợc cuộc sống bạn tặng một món quà quý giá nhất : “Tình yêu của một con nguời”. Hãy tận huởng niềm hạnh phúc và kêu hãnh này! Còn nếu như bạn là nguời nói ra câu nói này có nghĩa là bạn đã tìm đuợc một nguời để yêu thuơng giữa cuộc sống bộn bề hối hả. Yêu là sẽ không còn cô đơn vô vọng, yêu sẽ không còn hoang mang trống rỗng nhưng yêu cũng là mất đi sự tự do tuyệt đối. Tình yêu là một sự lựa chọn, là sự tận huởng, là động lực nhưng mặt khác cũng là trách nhiệm, là muôn mặt của cuộc sống buồn vui...!!!
Anh yêu em, câu nói sao hay thế, hay đến mức để lòng người rung động cả một đời.
..........................................
Chờ nhau trên một đoạn đường dài
Không hẳn là buồn, lại càng không phải chán, mà có điều gì đó như hụt hẫng, như bước hụt một chân, chới với, lo sợ, tủi thân và muốn khóc...
Chẳng muốn bước chân ra ngoài, chỉ nằm dài và miên man. Sóng to không quật ngã được, biển lớn không vùi dập được, mà lại bị sóng nhỏ len vào đá rồi làm đau. Đời cũng lạ !
Cảm giác cần phải tự vệ mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Đã cố gắng giữ lòng không suy nghĩ nhiều về một điều gì đó, về một ai đó. Vì chính sự yếu đuối bản năng sẽ quật ngã nếu cứ trãi lòng thênh thang như thế này. Và cuối cùng là vẫn đau. Chỉ biết cuộn tròn lại, tự ôm lấy mình, rồi nhủ lòng "tôi ơi rồi sẽ qua, tôi ơi rồi sẽ hết".
Chừng ấy ngày mong mõi, là chừng ấy háo hức, cái háo hức đã đè bẹp mọi cảm xúc. Như chiều nay, chiều mai, và bao chiều khác nữa, đã trọn vẹn rồi như không trọn vẹn...
Người bảo rằng: "Thôi thì đừng nhớ, thôi thì dừng lại". Biết liệu rồi có bình yên? Nếu ta đơn giản, nếu ta vui, liệu người có vui? Người trách ta hay suy nghĩ, nhưng liệu rồi ta có an - vui khi sống mà không hề tự vấn, mà không biết cho - nhận trong những ân tình?
Ngày mai, người lại về với nếp cũ. Ngày mai ta lại bước tiếp cuộc hành trình đơn độc của mình. Bởi vì ta vốn mạnh mẽ, ta vốn giỏi giang, ta đầy năng lực - người luôn nghĩ thế, nên người không tin ta cũng biết đau, biết buồn. Bởi vì ta lúc nào cũng trấn an người: "Ta ổn, ta không buồn", nên cái quyền che chở người quên mất ta - cũng - cần. Người chỉ đưa bờ vai ra gánh vác cho người mà nghĩ rằng họ thật sự yếu đuối, cần người. Còn ta, có bao giờ người nghĩ rằng ta cũng yếu đuối, ta cũng cần người lắm, biết không?
Gặp nhau là phải vui, uhm thì ta vui, cho người an lòng, người nhé !
Có ai đó đã từng nói: "Tu trăm năm mới được chung mâm, tu ngàn năm mới được chung giường". Ta và người không là trăm năm hay ngàn năm, mà sao đau như thế này?
Những gì còn lại, của hôm qua, ta sẽ giữ. Bởi một lúc nào đó, trong một giây nào đó, người đã không vui, người không an nhiên, thì những ân tình ấy, sẽ mang người về bên ta. Chỉ cần có thế.
Bài tương tự bạn quan tâm
Những vùng cơ thể có bầu nên và không nên wax lông
- Thread starter Dvseoulspadep
- Ngày bắt đầu
Câu chuyện bút chì, đồ gọt và cục tẩy
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu
Tuổi trẻ và khát vọng
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu
Tin và tự tin
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu
Mất anh...điều duy nhất khiến em ngừng cười và rơi...
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu
Trước khi "ước mơ lớn", các cử nhân tương lai hãy...
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu