Xin lỗi...anh buông tay em nhé...!
Anh đã rất cố gắn....đã cố chịu đựng rất nhiều nhưng anh phải buông tay thôi em à.....anh sẽ không thể tiếp tục làm chỗ dựa cho em được nữa anh xin lỗi.... Anh không hề muốn vậy...dù nhiều lần em từng nói anh rằng em yêu anh hơn cả bản thân mình hay vì anh em sẽ làm tất cả nhưng chỉ là lời nói thôi em à...anh đã đau , đau rất nhiều và anh không muốn niềm đau lại nối tiếp niềm đau.....Tất cả coi như chấm hết tại đây em nhé....anh biết em đối xử với anh rất tốt và cũng đã làm tất cả để anh vui nhưng mà....ít có mối tình nào kết thúc bằng hai chữ :" Hạnh phúc !" lắm em à.....giờ thì anh phải buông tay em thôi....nhiều lắm em à...anh nhớ nhiều lắm những lúc hai đứa mình bên cạnh nhau....nhớ lắm nhiều lúc em bên cạnh anh mà nói em chỉ thương mình anh và sẽ làm tất cả vì anh Nhưng mà bây giờ tất cả chỉ là quá khứ....giờ đây không còn gì cả và tất cả chỉ còn là một trang giấy trắng...ngày trước anh từng nói nếu có yêu thì cả cuộc đời anh tình cảm của anh chỉ dành cho một người và nếu lần yêu ấy có thất bại thì vĩnh viễn sẽ không bao giờ có người con gái khác bước vào đời anh và rồi em đến.... Em đã cho anh biết cái cảm giác khi yêu là như thế nào....em đã cho anh biết được cái cảm giác ấm áp bên vòng tay của một người con gái và những nụ cười mà anh chưa từng có nó luôn hiện lên mỗi ngày dù là khi em đánh em hay tán anh....Mỗi lần em vui em cũng đánh anh.....em buồn em cũng đánh anh và tán anh thì giống như là chuyện bình thường nhưng anh cũng coi như không có gì cả vì trong đầu anh vẫn còn đó câu nói :" V yêu C và chỉ muốn C là của riêng V chứ không là của một ai khác...!" để rồi anh cảm thấy hạnh phúc và coi như không hề có chuyện gì xảy ra....
Rồi vậy đấy ....hơn 1 tuần nay anh bệnh ho và ói toàn ra máu nhưng vì em muốn gặp anh tối nào anh cũng đội mưa xuống gặp em chỉ vì mong em được vui,chỉ vì mong được chở em đi vòng vòng thành phố và chỉ vì anh muốn thấy người anh thương....
Anh đã cố nuốt nước mắt.....cố xem những cái tán những cái đánh vào người của em như không có gì để mong giữ được cái tình cảm đang mỏng manh dần của chúng mình ......nhớ hôm trước anh sốt gần 40 độ đang vào nước biển thì tới giờ hẹn với em anh cũng bứt dây mà đội mưa xuống gặp em như đã hứa...em nhớ không cái ngày anh em đánh anh ....em nhớ không cái ngày ấy em tán anh ....và em có thấy không những giọt máu chảy ra từ chính cửa môi anh sau từng cái tán hay đánh đánh vào lưng của em khiền anh phải quay nơi khác với hy vọng không làm niềm vui của mình bị cụt hứng...
1 ngày...2 ngày...3 ngày....rồi nhiều ngày em vẫn thế...vẫn câu nói sẽ sữa đổi nhưng rồi em đã làm thế nào....? Càng ngày càng như cũ thậm chí em còn làm nhiều hơn thế.....hôm nay thì sao hỡ em....vẫn như bao ngày khác vì để duy trì cái sức khỏe vốn đã yếu ớt của anh để mà gặp em thì em lại tiếp tục làm anh cảm thấy đau lòng.....
cứ mỗi ngày anh phải mỗi vào nước biễn để hy vọng cầm cự được cơn sốt và cái Abidan nó hành trong những lúc này....đổi lại anh cần gì....anh chỉ cần được thấy em cười...được thấy gương mặt của em và đuợc em quan tâm dù là chút ít.....Em có nhớ không cái buổi chiều hôm nay em tắm mưa chạy ngang nét anh....uhm thì bệnh đó...uhm thì sốt đó nhưng anh vẫn chạy bộ ra theo em mà lấy cái áo khoác mình đang mặc để choàng cho em....
Uhm thì anh sợ em bệnh....em cũng nói rằng :" Anh không mặc áo khoác lỡ bệnh thì sao? " uhm thì anh cũng trả lời :" Cái gì vào anh cũng được chỉ cần con V bé nhỏ của anh không sao như vậy là tốt rồi....!"...Xong rồi hẹn nhau chiều gặp...anh lại tiếp tục ho và ói ra máu vồn vì cái bệnh đã đeo bám anh từ lâu nhưng chỉ vì em anh không vào nước biễn nữa vì sợ trễ giờ nhưng rồi sao...?
Em lại bỏ anh mà đi...không một tin nhắn,không một lời nói...em có biết anh buồn nhiều lắm không....? Thôi thì vì sức khỏe anh yếu và cũng vì không làm được gì nhiều cho em nên anh đành phải bước đi và mong em tìm được một người thật tốt để mà lo cho em sau này.....anh cũng hy vọng em sẽ không chúc anh hạnh phúc bên một ai khác vì thật sự người mà anh yêu chỉ có mỗi mình em.....anh buồn lắm khi phải rời xa cái người con gái mà anh vốn nghĩ là tất cả của đời mình...nhưng vì anh là một thằng đàn ông không có sức khỏe không thể làm điểm tựa cho em sau này...em thông cảm và hãy tin rằng trong tim anh chỉ mãi mãi có một người và người đó là em.........
Hãy sống thật vui vẻ và thật tốt nha em....hãy làm tất cả vì tương lai của em sau nay và hãy xóa bỏ anh trong tâm trí của em đơn giản là vì anh không xứng đáng........Bi yêu Loan nhiều...........em sẽ quên anh mau và tìm được một hạnh phúc thật sự em nhé....hứa với anh em nhé.....
Rồi vậy đấy ....hơn 1 tuần nay anh bệnh ho và ói toàn ra máu nhưng vì em muốn gặp anh tối nào anh cũng đội mưa xuống gặp em chỉ vì mong em được vui,chỉ vì mong được chở em đi vòng vòng thành phố và chỉ vì anh muốn thấy người anh thương....
Anh đã cố nuốt nước mắt.....cố xem những cái tán những cái đánh vào người của em như không có gì để mong giữ được cái tình cảm đang mỏng manh dần của chúng mình ......nhớ hôm trước anh sốt gần 40 độ đang vào nước biển thì tới giờ hẹn với em anh cũng bứt dây mà đội mưa xuống gặp em như đã hứa...em nhớ không cái ngày anh em đánh anh ....em nhớ không cái ngày ấy em tán anh ....và em có thấy không những giọt máu chảy ra từ chính cửa môi anh sau từng cái tán hay đánh đánh vào lưng của em khiền anh phải quay nơi khác với hy vọng không làm niềm vui của mình bị cụt hứng...
1 ngày...2 ngày...3 ngày....rồi nhiều ngày em vẫn thế...vẫn câu nói sẽ sữa đổi nhưng rồi em đã làm thế nào....? Càng ngày càng như cũ thậm chí em còn làm nhiều hơn thế.....hôm nay thì sao hỡ em....vẫn như bao ngày khác vì để duy trì cái sức khỏe vốn đã yếu ớt của anh để mà gặp em thì em lại tiếp tục làm anh cảm thấy đau lòng.....
cứ mỗi ngày anh phải mỗi vào nước biễn để hy vọng cầm cự được cơn sốt và cái Abidan nó hành trong những lúc này....đổi lại anh cần gì....anh chỉ cần được thấy em cười...được thấy gương mặt của em và đuợc em quan tâm dù là chút ít.....Em có nhớ không cái buổi chiều hôm nay em tắm mưa chạy ngang nét anh....uhm thì bệnh đó...uhm thì sốt đó nhưng anh vẫn chạy bộ ra theo em mà lấy cái áo khoác mình đang mặc để choàng cho em....
Uhm thì anh sợ em bệnh....em cũng nói rằng :" Anh không mặc áo khoác lỡ bệnh thì sao? " uhm thì anh cũng trả lời :" Cái gì vào anh cũng được chỉ cần con V bé nhỏ của anh không sao như vậy là tốt rồi....!"...Xong rồi hẹn nhau chiều gặp...anh lại tiếp tục ho và ói ra máu vồn vì cái bệnh đã đeo bám anh từ lâu nhưng chỉ vì em anh không vào nước biễn nữa vì sợ trễ giờ nhưng rồi sao...?
Em lại bỏ anh mà đi...không một tin nhắn,không một lời nói...em có biết anh buồn nhiều lắm không....? Thôi thì vì sức khỏe anh yếu và cũng vì không làm được gì nhiều cho em nên anh đành phải bước đi và mong em tìm được một người thật tốt để mà lo cho em sau này.....anh cũng hy vọng em sẽ không chúc anh hạnh phúc bên một ai khác vì thật sự người mà anh yêu chỉ có mỗi mình em.....anh buồn lắm khi phải rời xa cái người con gái mà anh vốn nghĩ là tất cả của đời mình...nhưng vì anh là một thằng đàn ông không có sức khỏe không thể làm điểm tựa cho em sau này...em thông cảm và hãy tin rằng trong tim anh chỉ mãi mãi có một người và người đó là em.........
Hãy sống thật vui vẻ và thật tốt nha em....hãy làm tất cả vì tương lai của em sau nay và hãy xóa bỏ anh trong tâm trí của em đơn giản là vì anh không xứng đáng........Bi yêu Loan nhiều...........em sẽ quên anh mau và tìm được một hạnh phúc thật sự em nhé....hứa với anh em nhé.....
Bài tương tự bạn quan tâm
Chấp nhận buông tay
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu
Mình chia tay rồi mà em!!!.........
- Thread starter saveyourtime1990
- Ngày bắt đầu
Mình chia tay rồi mà em!!!.........
- Thread starter saveyourtime1990
- Ngày bắt đầu
Em chia tay tôi sau một đêm mặn nồng
- Thread starter Mr.Click
- Ngày bắt đầu
Chia tay là giải pháp tốt nhất cho cả em và anh...
- Thread starter Mr.Click
- Ngày bắt đầu