Tuổi trẻ và khát vọng
Mình tin chắc rằng đã hơn một lần bạn nghe về tuổi trẻ, từ những người lớn. Như tuổi trẻ này chỉ đến một lần mà thôi, cuộc đời chỉ có một lần mà thôi. Lựa chọn là của bạn. Quyết định là của bạn. Nhưng làm sao để sống không phí hoài tuổi trẻ.
Những lời nói đó là những lời chia sẻ chân tình của những người đã đi qua, sống cùng tuổi trẻ của họ và giờ đang ở bên kia của cuộc đời. Nhưng lời nói hoa mỹ, mà không có một lý luận cụ thể rõ ràng nào thì khó mà thuyết phục người khác. Đặc biệt là con người thường có tính ì. Như mình, mặc dù mình biết là nếu bước ra khỏi vùng an toàn thì sẽ khám phá được nhiều điều hơn, nhưng mình thường vẫn chọn cách sống cùng vùng an toàn.
Như thể bước một bước ra mình sẽ không thụt lùi lại được.
Mình biết nhiều người bạn của mình vẫn mong muốn có một cuộc sống tự do. Không phải theo những gò ép của gia đình hay những người xung quanh mà sống đúng với đam mê của mình. Dĩ nhiên thì ba má luôn mong điều tốt cho con, nhưng đôi khi, những người xung quanh vì quá thương mình mà gò ép mình vào một con đường mình không thích (dù con đường đó bằng phẳng và an toàn hơn). Lúc đó, chọn rẽ sang một hướng khác đã là một can đảm rồi. Đừng nói đến việc sống cùng đam mê.
Cũng như nhiều người nói sau khi ra trường đi làm vài năm, họ sẽ dành dụm tiền để khởi nghiệp. Nhưng mà khi đó, họ đã quen với việc nhận tiền ổn định và còn nhiều mối lo hơn là bây giờ. Có thể họ còn phải nuôi sống cả gia đình, vợ con, vân vân và vân vân. Khi đó, chấp nhận buông bỏ và rẽ ngang đã là một sự can đảm. Không mấy người có thể làm được điều đó.
Nên có lần, mình nói với một đứa bạn là nếu muốn khởi nghiệp, hãy làm từ bây giờ. Bây giờ bạn không mất gì cả, nhưng cái bạn có là khát khao và cả tuổi trẻ nữa. Những thứ không thể quy đổi ra tiền, nhưng là động lực rất lớn để bạn bước đi.
Hay trong giai đoạn gần sắp ra trường như hiện nay, mình cũng không rõ là lựa chọn của mình có đúng hay không. Một công việc hơi bấp bênh, hơi cảm tính. May mắn là mình có sự ủng hộ của gia đình. May mắn nữa là mình đang sống cùng những đam mê của mình, những điều mình có thể dành hàng tiếng đồng hồ mỗi ngày để theo đuổi (Mở ngoặc: dạo này thường chỉ có 1 – 2 tiếng là làm việc hiệu quả, còn lại toàn chém gió và không chịu làm việc gì cả).
“Tuổi trẻ và khát vọng”, mình vẫn ấp ủ được nói trước đám đông như vậy. Về việc theo đuổi đam mê và bước ra vùng an toàn của mình.
Như mình trước đây, sống trong cái kén quá lâu ngày nên ngại rủi ro, ngại làm điều mới. Đến khi đời nó xô đẩy mình ra khỏi sự an toàn, bắt mình phải bước đi, bắt mình phải nhìn nhận mọi thứ khắc nghiệt hơn và bắt mình phải thử và làm những điều mình đã ấp ủ từ lâu mà không dám làm (vì ngại rủi ro, dĩ nhiên) thì mình mới nhận ra bao năm tháng mình đã sống hoài thế nào.
Nghe thì chắc triết lý, nhưng mình vẫn mong thấy mọi người sống cùng đam mê của bản thân. Chỉ có như vậy, bạn mới mãi là bạn, vì bạn đang sống cùng niềm khao khát của chính mình.
Tuổi trẻ thì không lấy lại được. Sức khoẻ cũng vậy. Một khi đã bệnh xuống, bạn không biết bao giờ có thể đứng dậy được. Nhưng niềm tin là cái có thể tự tìm lấy. Bằng cách theo đuổi đam mê, bằng cách sống cùng những ước mơ và biến những ước mơ thành hiện thực.
“Bạn chỉ có một cuộc đời để sống” – đó là cái câu chình ình ngay trên màn hình của mình. Và mình chọn sống cùng đam mê.
T.H.
Mình tin chắc rằng đã hơn một lần bạn nghe về tuổi trẻ, từ những người lớn. Như tuổi trẻ này chỉ đến một lần mà thôi, cuộc đời chỉ có một lần mà thôi. Lựa chọn là của bạn. Quyết định là của bạn. Nhưng làm sao để sống không phí hoài tuổi trẻ.
Những lời nói đó là những lời chia sẻ chân tình của những người đã đi qua, sống cùng tuổi trẻ của họ và giờ đang ở bên kia của cuộc đời. Nhưng lời nói hoa mỹ, mà không có một lý luận cụ thể rõ ràng nào thì khó mà thuyết phục người khác. Đặc biệt là con người thường có tính ì. Như mình, mặc dù mình biết là nếu bước ra khỏi vùng an toàn thì sẽ khám phá được nhiều điều hơn, nhưng mình thường vẫn chọn cách sống cùng vùng an toàn.
Như thể bước một bước ra mình sẽ không thụt lùi lại được.
Mình biết nhiều người bạn của mình vẫn mong muốn có một cuộc sống tự do. Không phải theo những gò ép của gia đình hay những người xung quanh mà sống đúng với đam mê của mình. Dĩ nhiên thì ba má luôn mong điều tốt cho con, nhưng đôi khi, những người xung quanh vì quá thương mình mà gò ép mình vào một con đường mình không thích (dù con đường đó bằng phẳng và an toàn hơn). Lúc đó, chọn rẽ sang một hướng khác đã là một can đảm rồi. Đừng nói đến việc sống cùng đam mê.
Cũng như nhiều người nói sau khi ra trường đi làm vài năm, họ sẽ dành dụm tiền để khởi nghiệp. Nhưng mà khi đó, họ đã quen với việc nhận tiền ổn định và còn nhiều mối lo hơn là bây giờ. Có thể họ còn phải nuôi sống cả gia đình, vợ con, vân vân và vân vân. Khi đó, chấp nhận buông bỏ và rẽ ngang đã là một sự can đảm. Không mấy người có thể làm được điều đó.
Nên có lần, mình nói với một đứa bạn là nếu muốn khởi nghiệp, hãy làm từ bây giờ. Bây giờ bạn không mất gì cả, nhưng cái bạn có là khát khao và cả tuổi trẻ nữa. Những thứ không thể quy đổi ra tiền, nhưng là động lực rất lớn để bạn bước đi.
Hay trong giai đoạn gần sắp ra trường như hiện nay, mình cũng không rõ là lựa chọn của mình có đúng hay không. Một công việc hơi bấp bênh, hơi cảm tính. May mắn là mình có sự ủng hộ của gia đình. May mắn nữa là mình đang sống cùng những đam mê của mình, những điều mình có thể dành hàng tiếng đồng hồ mỗi ngày để theo đuổi (Mở ngoặc: dạo này thường chỉ có 1 – 2 tiếng là làm việc hiệu quả, còn lại toàn chém gió và không chịu làm việc gì cả).
“Tuổi trẻ và khát vọng”, mình vẫn ấp ủ được nói trước đám đông như vậy. Về việc theo đuổi đam mê và bước ra vùng an toàn của mình.
Như mình trước đây, sống trong cái kén quá lâu ngày nên ngại rủi ro, ngại làm điều mới. Đến khi đời nó xô đẩy mình ra khỏi sự an toàn, bắt mình phải bước đi, bắt mình phải nhìn nhận mọi thứ khắc nghiệt hơn và bắt mình phải thử và làm những điều mình đã ấp ủ từ lâu mà không dám làm (vì ngại rủi ro, dĩ nhiên) thì mình mới nhận ra bao năm tháng mình đã sống hoài thế nào.
Nghe thì chắc triết lý, nhưng mình vẫn mong thấy mọi người sống cùng đam mê của bản thân. Chỉ có như vậy, bạn mới mãi là bạn, vì bạn đang sống cùng niềm khao khát của chính mình.
Tuổi trẻ thì không lấy lại được. Sức khoẻ cũng vậy. Một khi đã bệnh xuống, bạn không biết bao giờ có thể đứng dậy được. Nhưng niềm tin là cái có thể tự tìm lấy. Bằng cách theo đuổi đam mê, bằng cách sống cùng những ước mơ và biến những ước mơ thành hiện thực.
“Bạn chỉ có một cuộc đời để sống” – đó là cái câu chình ình ngay trên màn hình của mình. Và mình chọn sống cùng đam mê.
T.H.
Bài tương tự bạn quan tâm
Bảy điều tuổi trẻ nên có
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu
12 điều nên làm trước tuổi 22
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu
Tuổi thơ dữ dội - Phùng Quán
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu
Dấu hiệu của việc bạn đang "ngủ quên trên chiến thắng"
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu
Thấy gì nơi 2 bé gái cùng 4 tuổi ở 2 nền giáo dục...
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu