BTV Hoài Anh: Xin chào đón và cảm ơn Đạo diễn Việt Tú và chị Lan Phương. Có một điều tôi vừa chợt khám phá ra, là chúng ta có một điểm chung. Đó là cả tôi và anh chị đều đang công tác trong những ngành nghề luôn song hành cùng những chuyến đi. Nghề phóng viên, biên tập viên thời sự phải luôn có mặt tại những điểm nóng nơi những câu chuyện thời sự đang xảy ra. Anh Việt Tú là một đạo diễn thì luôn phải di chuyển khắp nơi trên thế giới để nghiên cứu thị trường nghệ thuật, những live show, những chương trình lớn của bạn bè quốc tế. Chị Lan Phương - người ta quen thuộc với chị là hình ảnh của một "nữ tướng" sát sao với công việc thì rõ ràng là công trình Vinhomes có ở đâu thì tôi có thể tìm thấy chị ở đó rồi ! Người ta hay gọi vui nghề của chúng ta là nghề "chân chạy", anh chị nghĩ sao về cụm từ này?
Đạo diễn Việt Tú: Tôi nghĩ đấy là một quan điểm thú vị. Tôi cũng đồng ý với Hoài Anh. Thực ra nghề nào cũng thế, nếu mà chúng ta không có sự trải nghiệm, hay nói cách khác là những chuyến đi, không chỉ là chúng ta đi ở trong nội tại quê hương chúng ta, mà đi ra thế giới để nhìn những thành tựu chung của nhân loại, để từ đó đúc kết ra những giá trị cơ bản nhất, những gì tinh túy nhất mang về phục vụ đất nước ta, thì không thể nào tạo ra những sản phẩm. Với cá nhân tôi, chính từ "chân chạy", hay định nghĩa của cá nhân tôi là những chuyến đi, những trải nghiệm đến những đô thị, những thị trường về giải trí nghệ thuật hay thậm chí là những bất động sản có trái tim trên thế giới, đã mang lại cho tôi những trải nghiệm và những tác phẩm mà tôi có ngày hôm nay.
BTV Hoài Anh: Đó chính là những tác phẩm nghệ thuật có trái tim ở trong đó phải không ạ? Những tác phẩm có niềm tự hào của người Việt chúng ta và mang đậm dấu ấn của người Việt. Còn chị Lan Phương thì sao ạ? Tôi rất muốn nghe chia sẻ của chị?
Chị Lan Phương: Tôi cũng rất đồng ý với Hoài Anh và anh Việt Tú, nghề của chúng ta là nghề "chân chạy". Vinhomes thì chắc các bạn cũng biết, hiện nay chúng ta có khoảng 27 khu đô thị trên khắp mọi miền đất nước. Đối với cá nhân tôi và các bạn đồng nghiệp thì nơi nào có dự án của Vinhomes là chúng tôi buộc phải đến khảo sát, nghiên cứu thị trường, biết từng ngọn cây, góc phố, từ lúc đó còn là những cánh đồng hoang vu, chưa có người ở, chưa có ai khai phá. Phải đến để hiểu được giá trị của mảnh đất đó, nắm được cái hồn và biết chúng ta sẽ thiết kế ở đó những sản phẩm gì cho phù hợp. Nếu mà không đến thì không thể có được sự cảm nhận sát, hay nói cách khác là không "yêu" được dự án đó. Nếu tôi không "yêu", tôi không thuộc, tôi không thể truyền được ngọn lửa đến hệ thống chiến binh sale hàng nghìn quân của tôi được. Cái đó là bắt buộc tôi phải đặt chân đến miền đất đó, để khai phá và xác lập lên những dự án mới của mình.
BTV Hoài Anh: Người ta vẫn có câu là "Cuộc đời là những chuyến đi", nhưng cũng chính vì thế mà với những người càng đi nhiều, càng xa nhà nhiều, ý nghĩa của mái ấm, của ngôi nhà càng lớn lao hơn. Tôi rất muốn được nghe anh Việt Tú và chị Lan Phương chia sẻ khái niệm ngôi nhà trong anh chị có ý nghĩa như thế nào?
Đạo diễn Việt Tú: Ngôi nhà đối với tôi đầu tiên quan trọng nhất là cái bếp. Bởi vì mọi người hay nói bếp ấm của mẹ mà. Ngôi nhà mà có một căn bếp ấm áp, lửa lúc nào cũng nổi lên và có nhiều món ăn ngon thì tôi cảm thấy ngôi nhà đó có được sự quây quần. Thứ hai là layout không gian xung quanh. Tại khu tôi ở, cũng là một dự án của Vinhomes, cả mùa dịch vừa rồi, tôi không có cảm giác rằng ở xung quanh tôi đang có dịch, tôi nghĩ đấy là may mắn không chỉ của riêng tôi mà còn của các cư dân Vinhomes. Tất nhiên là chúng tôi luôn tuân thủ các quy định giãn cách, nhưng mà bản thân cái không gian mà hàng sáng bạn nghe được tiếng chim hót, bạn nhìn thấy dòng sông đằng sau nhà vẫn có cá bơi lượn tung tăng, bạn vẫn thấy một bầu không khí rất là yên bình, thì đấy là một yếu tố nữa mà tôi cho là rất quan trọng, đó là không gian xung quanh. Và cuối cùng quay trở lại, đó là layout của một ngôi nhà. Một ngôi nhà dù rộng, rất rộng, đến cực rộng thì cần phải có giao lộ, nơi mà các thành viên nhiều thế hệ trong gia đình có thể gặp nhau. Tôi thấy rằng ở nơi tôi ở, nó đáp ứng được những điều đó, và đó là lí do mà dù đi đâu tôi luôn đem theo những tiêu chí đó, để mọi chuyến đi đều cho mình cảm giác gần nhất với bầu không khí ở nhà.
Chị Lan Phương: Tôi không phải là người Hà Nội mà làm dâu Hà Nội. Ra đến Hà Nội thì tôi may mắn có hai gia đình. Gia đình nhỏ là nơi tôi sinh sống với các thành viên, bố mẹ, vợ chồng, con cái. Đúng như anh Việt Tú nói, biến cố Covid-19 xảy ra, gần như nó làm cho các thành viên trong gia đình trở nên gắn kết với nhau hơn bao giờ hết, chúng ta hiểu được giá trị của một mái ấm tròn đầy hạnh phúc của gia đình. Gia đình thứ hai mà tôi muốn nhắc đến là Vinhomes, nơi tôi coi là một gia đình. Đó là nơi tôi có những thành viên là lãnh đạo, là anh chị em bạn bè đồng nghiệp, là các đối tác cộng sự và hàng nghìn các bạn sale. Đó là nơi giúp chúng tôi thỏa mãn được mọi đam mê để chinh phục nhiều đỉnh cao mới trong lĩnh vực công việc của mình.
BTV Hoài Anh: Cảm ơn chị Lan Phương. Chúng ta đang nói về những kháiniệm có lẽ là đã chạm đến những cảm xúc và trái tim của chúng ta. Mở rộng chủ đề này, chúng ta có khái niệm "Những công trình có trái tim". Anh Việt Tú nghĩ sao về khái niệm này?
Đạo diễn Việt Tú: Tôi nghĩ rằng những công trình có trái tim phải là những công trình mà ngay từ đầu chủ đầu tư và đội ngũ của mình đã đặt trái tim ở đấy. Bởi vì chứng nào chúng ta không nghìn một công trình mà chúng ta làm, dưới góc độ của người sử dụng thì tôi nghĩ rằng khó có thể đạt được đến khái niệm "Những công trình có trái tim". Tôi là người làm cho Vinhomes, VinWonders và tập đoàn Vingroup rất là nhiều công trình, tôi luôn thấy đầu bài đặt ra lúc nào cũng có một cái note là "dựa trên những nghiên cứu của chúng tôi về mong muốn của người sử dụng". Tôi cho rằng điều đó rất là quan trọng! Thường chúng ta dễ bị tư tưởng "chúng ta làm những điều mình thích", đương nhiên một người làm chuyên nghiệp, làm là phải thích, chứng nào điều mà tôi làm chạm đến trái tim của bạn, để người xem có sự xúc động giống như tôi, chúng ta có sự xúc động giống nhau, giống như chúng ta ở trong vùng đất ấy, chúng ta cảm giác đó là nhà thì chứng tỏ là người ta đã chạm được đến trái tim bạn. Tôi tin đó mới là những công trình có trái tim!
BTV Hoài Anh: Những cái chạm đến cảm xúc rất là quan trọng, không chỉ của riêng mình mà còn lắng nghe những mong muốn, những vui buồn của những người ở trong đó, thì đó mới thực sự là những công trình có trái tim phải không anh Việt Tú?
Đạo diễn Việt Tú: Tôi muốn nói thêm rằng, đôi khi chúng ta cứ nghĩ rằng điều đó chỉ có trên giấy tờ, trên sách vở hay những sản phẩm marketing thôi, nhưng quay trở lại câu chuyện mà chúng ta không hề mong muốn, những tháng năm dịch bệnh, tôi mới nghĩ rằng mình đã may mắn vì có quyết định đúng. Trước đây khi tôi ở trên phố thì tôi vẫn cảm thấy mình hết sức thoải mái. Ông bà để lại cho bố mẹ tôi một cái nhà cổ ở trong phố, tất nhiên nhà hình ống thôi, ở trong một con ngõ rất sầm uất có thể đi bộ ra Nhà Thờ Lớn, ra Bờ Hồ. Tôi đã mất rất nhiều công để thuyết phục bản thân chuyển đi một nơi khác, nơi tôi đã ở 40 năm, suốt gần như một nửa cuộc đời.
Thời gian đầu cứ 6 giờ sáng, tôi nói cậu lái xe phải chở tôi vào lại trong phố để tôi sống lại bầu không khí trong phố. Nhưng đến bây giờ nếu ai bảo tôi quay trở lại, câu trả lời của tôi sẽ là không. Mình chỉ quay trở lại để thăm một nơi mình đã từng thuộc về thôi. Đợt vừa rồi tôi được sống ở một không gian mà không có cảm giác của sự giãn cách mà ngược lại xung quanh là một bầu không khí rất lạc quan. Tôi nghĩ đấy là giá trị cả một đời người mà những công trình ấy mang lại cho chúng ta. Đôi khi phải những thời điểm đặc biệt trong cuộc sống chúng ta mới nhận ra. Đấy cũng là một điều mà người ta phải đặt trái tim vào trong đó.
BTV Hoài Anh: Xin cảm ơn những chia sẻ thú vị của anh Việt Tú. Hoài Anh rất muốn hỏi chị Lan Phương với tư cách là một người gắn liền với những công trình của Vinhomes, chị nghĩ thế nào là một công trình có trái tim?
Chị Lan Phương: Câu hỏi này của Hoài Anh rất là thú vị! Tôi cho rằng nhiều nhà đầu tư bất động sản và các chủ đầu tư bất động sản hiện nay, dần dần đang có tầm vóc lớn hơn, nghĩ đến những giá trị hướng đến cộng đồng nhiều hơn ngoài việc phải tạo ra lợi nhuận, tạo ra những ngôi nhà đẹp hay những dự án tầm cỡ quốc tế. Gần đây rất nhiều nhà phát triển bất động sản trong nước của chúng ta đang hướng đến mục tiêu vì cộng đồng, vì cư dân, gắn liền với trách nhiệm của xã hội. Tôi nghĩ rằng những công trình có trái tim của những chủ đầu tư bất động sản chuyên nghiệp phải hướng đến những giá trị đó. Đặc biệt tại Vinhomes, chúng tôi cũng hơi khác những chủ đầu tư bất động sản khác, chúng tôi không chỉ thiết kế, xây dựng, bàn giao, đưa công trình vào vận hành, mà chúng tôi còn có nguyên một bộ máy ekip quản lý vận hành những dự án đó, để làm sao người dân cảm thấy đây thực sự là một mái ấm, một ngôi nhà của mình, một cuộc sống đích thực. Đó có thể là một lời chào của những chị chăm sóc vườn tược, hay nụ cười của các anh bảo vệ, an ninh. Chúng tôi nghĩ rằng đó mới là cái giá trị cốt lõi của một nhà đầu tư bất động sản chuyên nghiệp, chứ không phải là mình xây dựng nên những công trình to lớn để đời, nhưng rồi mình không mang những giá trị sống đích thực cho cư dân của mình thì đó không thể là nơi hạnh phúc ngập tràn được.
Đạo diễn Việt Tú: Tôi thường xuyên được bảo vệ chở về nhà bằng xe máy. Bởi vì có những lúc tôi đi bộ ra siêu thị thì trời đột ngột đổ mưa xuống. Có một anh bảo vệ đi ngang qua, dừng ngay xe lại dù không ai bảo bạn ý phải dừng lại cả, tôi để ý rất nhiều lần không chỉ riêng tôi mà rất nhiều người được làm như thế. "Anh chị có muốn về nhà không? Anh chị ở khu nào ạ?". Nếu cùng khu người ta sẽ chở về ngay còn nếu không sẽ gọi bộ đàm cho khu khác ra đón về. Nhiều khi có những thứ không cần to tát, nếu bạn xây nên những công trình to lớn vĩ đại nhưng bên trong đấy không có cái hồn, không có trái tim thì bạn sẽ giống như đứng giữa trời mưa lạnh nhìn những thứ vô cảm trôi qua. Đấy hoàn toàn không phải thứ ta muốn trong cuộc sống này phải không ạ?
Chị Lan Phương: Vinhomes xây dựng những khu đại đô thị "All-in-one", nơi mà những gia đình "tam đại đồng đường" hay "tứ đại đồng đường" cũng có thể ở trong khu đô thị đó. Nhưng cái quan trọng ở đây, Vinhomes vẫn giữ được cái "tình làng, nghĩa xóm". Mọi người nghĩ rằng sống ở căn hộ chung cư thì nhà ai biết nhà nấy, tối lửa tắt đèn không có nhau, nhưng Vinhomes có những giá trị riêng, những hoạt động dành cho cộng đồng cư dân: CLB Yoga, CLB Dancesport, CLB Thơ, Văn, Ca, Nhạc, Họa dành cho tất cả đối tượng.
Đạo diễn Việt Tú: Hồi đó tôi muốn làm cái bếp, bao giờ nhà cũng có 2 cái bếp, một bếp chuyên nấu đồ Việt phải hướng ra ngoài, thì ngay lập tức tôi nhận được câu trả lời rằng về mặt bản chất thì Vinhomes không cấm, nhưng hãy xin ý kiến của hàng xóm. Khi tôi sang nhà hàng xóm hỏi thì hàng xóm rất là wellcome. Điều đó cho tôi cái cảm giác như hồi mình sống ở trong phố. Tôi đã từng nghĩ rằng khi mình sống ở đây nơi nhà cao tầng, mỗi nhà cách biệt, mình không cần phải nhau, ai về nhà nấy, nhưng cuối cùng mình sang lại thấy thậm chí nó chẳng khác gì một khu phố cổ thu nhỏ, vì cuối cùng toàn là những người ở phố cổ sang. Điều đó phản ánh một xu hướng đã có ở trên thế giới, các khu trung tâm chỉ dành cho các công việc kinh doanh, cộng đồng, còn để ở thì phải có những đô thị vệ tinh.
BTV Hoài Anh: Bây giờ tôi muốn anh Việt Tú và chị Lan Phương có một trải nghiệm đặc biệt. Đây là những chiếc vé của những chiếc tàu điện từ thời xưa của Hà Nội. Chúng ta sẽ cùng tham gia một chuyến hành trình đặc biệt. Điểm đến đầu tiên của chúng ta là phố cổ Hà Nội, chúng ta có thể mường tượng ra tiếng tàu điện leng keng của nhiều năm về trước. Không biết âm thanh này mang đến cho anh Việt Tú những suy nghĩ, những hồi ức hay cảm giác gì về những tháng ngày xa xưa, rất thân thương và nhiều khó khăn đó?
Đạo diễn Việt Tú: Đây là thời kỳ rất đáng nhớ, chúng tôi cũng được trải nghiệm đi tàu điện, cũng nhìn thấy cái tem, cái phiếu. Tôi nghĩ những đô thị đó, những con người, những cảnh vật đó thực sự thích hợp với thời điểm khi mật độ dân cư Hà Nội rất là ít. Tôi vẫn còn nhớ khi ấy những lúc đi ra đường cũng không khác gì những ngày chúng ta phải giãn cách xã hội như bây giờ. Đô thị đó sinh ra để cho thời điểm đó, những hình ảnh ấy nó phù hợp với hình tượng người đô thị lúc bấy giờ. Tôi vẫn nhớ những máy nước công cộng mà tôi ra đó để tắm, đường phố lúc đó rất bé. Chúng tôi thật ra chưa bao giờ có vinh dự cầm chiếc vé tàu điện cả, chỉ đu theo, nhảy tàu trộm mà thôi.
Chị Lan Phương: Tôi không được có cái may mắn như anh Việt Tú, được nhảy tàu, được hái sấu, hái me, nhưng tôi cũng được mẹ dắt ra Hà Nội từ bé, đến nhà một cô bạn thân của mẹ, ở một khu tập thể, mà cô cũng là một cán bộ kỳ cựu của bộ Khoa học Công nghệ, được có một suất nhà ở khu tập thể. Tôi lúc đó mới chỉ hơn 10 tuổi thôi, ấn tượng ngay từ đầu là mình phải trèo cầu thang bộ lên khoảng 4-5 tầng. Tôi thấy rằng Hà Nội cũng có những sự tương phản giữa sự đông đúc xô bồ, hiện đại thì vẫn có nét chấm phá của những khu tập thể cũ rất là xưa. Kể cả sau này, khoảng năm 2001, 2002, mình ra Hà Nội sinh sống, thâm nhập nhiều hơn về các căn nhà cổ ở phố nhỏ như anh Việt Tú nói thì tôi lại càng ngạc nhiên hơn nữa vì một không gian sống mà hình như không có trong khái niệm của mình luôn! Nhưng có lẽ đó là nét văn hóa rất đặc trưng và không dễ để có một tác động về mặt tâm lý, về tư duy để thúc đẩy người dân Phố Cổ, để có những môi trường sống thoáng hơn, hay rộng hơn. Đó không phải chuyện đơn giản, ngày một, ngày hai.
BTV Hoài Anh: Những khu nhà Phố cổ cũng mang những nét rất là đặc trưng của Hà Nội và có lẽ là không có không gian kiến trúc nào giống như vậy được. Có những ngõ rất là hẹp thôi, chỉ một người đi vừa. Bản thân Hoài Anh, hồi bé thì sinh ra ở Hà Nội, nhưng vài tuổi thôi là đã vào miền Nam rồi, nên mình không biết được nhiều, nhưng khi lớn lên, trở ra lại ngoài này, thì mình bắt đầu mới hiểu hơn và đi đến những quán cà phê mà vào rất là sâu vào bên trong lại càng mở rộng, giống như là một nút thắt cổ chai, mà thực sự là Hoài Anh cảm thấy rất đặc sắc.
Đạo diễn Việt Tú: Bọn tôi không chỉ phải đi vào trong những con ngõ rất là sâu, qua rất nhiều căn nhà vốn không bao giờ có ánh sáng cả. Mà nó còn mỏng, còn chật, đi vào bên trong đúng là mở ra như Hoài Anh nói, nhưng để đến tầng 3 thì tôi phải trèo qua rất nhiều công cụ, cầu thang sắt, rồi các loại,.. Bây giờ rất là khó mới nhận ra được mà chúng ta phải rất chịu khó quan sát, nhưng trước đây khi mà chỉ cần đi ra Chân Cầm, Thọ Xương, Ngõ Huyện, Phủ Doãn, các khu xung quanh, bạn sẽ thấy bao quanh một căn biệt thự cổ thời Pháp xây là vô số công trình cơi nới và lâu dần nó trở thành bộ mặt của đô thị, và những đứa trẻ như chúng tôi coi đấy là cả thế giới, cả bầu trời để khám phá. Đặc biệt là thời điểm mùa hè, mùa thu, thời tiết rất là đẹp, chúng tôi lang thang trên khắp các con phố và nhìn thấy một Hà Nội rất đáng yêu trong mắt mình. Bởi vì hồi bé vô lo mà! Còn bây giờ nó đúng là một vấn đề của đô thị.
Những thế hệ như mẹ tôi, có thể ở bên phố khổ, có thể rất là thiếu thốn nhưng họ vẫn có tư duy rằng đấy là nơi họ gắn bó, cho đến khi phải có một điều thực sự thuyết phục họ, để họ đồng ý chuyển đi, đó chính là những trào lưu mới bây giờ, những khu đô thị "all-in-one", tạo cho người ta cảm giác được sự giao hòa giữa các thế hệ. Họ thấy rằng họ vẫn có cái cảm giác, cái tình cảm, cái trái tim, và tất cả những gì họ muốn ở đó. Thậm chí còn thấy thú vị vì được gặp những người quen cũ. Những khu đô thị đó phải tạo ra cảm giác mới lạ đối với thế hệ chúng tôi, nhưng cũng phải mang cảm giác quen thuộc cho thế hệ cũ. Nhà phát triển bất động sản nào làm được điều ấy một cách tự nhiên thì sẽ chạm được đến trái tim của những người dân đô thị phố cổ, hay những người tiêu dùng nói chung.
Link bài gốc: Talk show “Người tiên phong": Những công trình có trái tim
Đạo diễn Việt Tú: Tôi nghĩ đấy là một quan điểm thú vị. Tôi cũng đồng ý với Hoài Anh. Thực ra nghề nào cũng thế, nếu mà chúng ta không có sự trải nghiệm, hay nói cách khác là những chuyến đi, không chỉ là chúng ta đi ở trong nội tại quê hương chúng ta, mà đi ra thế giới để nhìn những thành tựu chung của nhân loại, để từ đó đúc kết ra những giá trị cơ bản nhất, những gì tinh túy nhất mang về phục vụ đất nước ta, thì không thể nào tạo ra những sản phẩm. Với cá nhân tôi, chính từ "chân chạy", hay định nghĩa của cá nhân tôi là những chuyến đi, những trải nghiệm đến những đô thị, những thị trường về giải trí nghệ thuật hay thậm chí là những bất động sản có trái tim trên thế giới, đã mang lại cho tôi những trải nghiệm và những tác phẩm mà tôi có ngày hôm nay.
BTV Hoài Anh: Đó chính là những tác phẩm nghệ thuật có trái tim ở trong đó phải không ạ? Những tác phẩm có niềm tự hào của người Việt chúng ta và mang đậm dấu ấn của người Việt. Còn chị Lan Phương thì sao ạ? Tôi rất muốn nghe chia sẻ của chị?
Chị Lan Phương: Tôi cũng rất đồng ý với Hoài Anh và anh Việt Tú, nghề của chúng ta là nghề "chân chạy". Vinhomes thì chắc các bạn cũng biết, hiện nay chúng ta có khoảng 27 khu đô thị trên khắp mọi miền đất nước. Đối với cá nhân tôi và các bạn đồng nghiệp thì nơi nào có dự án của Vinhomes là chúng tôi buộc phải đến khảo sát, nghiên cứu thị trường, biết từng ngọn cây, góc phố, từ lúc đó còn là những cánh đồng hoang vu, chưa có người ở, chưa có ai khai phá. Phải đến để hiểu được giá trị của mảnh đất đó, nắm được cái hồn và biết chúng ta sẽ thiết kế ở đó những sản phẩm gì cho phù hợp. Nếu mà không đến thì không thể có được sự cảm nhận sát, hay nói cách khác là không "yêu" được dự án đó. Nếu tôi không "yêu", tôi không thuộc, tôi không thể truyền được ngọn lửa đến hệ thống chiến binh sale hàng nghìn quân của tôi được. Cái đó là bắt buộc tôi phải đặt chân đến miền đất đó, để khai phá và xác lập lên những dự án mới của mình.
BTV Hoài Anh: Người ta vẫn có câu là "Cuộc đời là những chuyến đi", nhưng cũng chính vì thế mà với những người càng đi nhiều, càng xa nhà nhiều, ý nghĩa của mái ấm, của ngôi nhà càng lớn lao hơn. Tôi rất muốn được nghe anh Việt Tú và chị Lan Phương chia sẻ khái niệm ngôi nhà trong anh chị có ý nghĩa như thế nào?
Đạo diễn Việt Tú: Ngôi nhà đối với tôi đầu tiên quan trọng nhất là cái bếp. Bởi vì mọi người hay nói bếp ấm của mẹ mà. Ngôi nhà mà có một căn bếp ấm áp, lửa lúc nào cũng nổi lên và có nhiều món ăn ngon thì tôi cảm thấy ngôi nhà đó có được sự quây quần. Thứ hai là layout không gian xung quanh. Tại khu tôi ở, cũng là một dự án của Vinhomes, cả mùa dịch vừa rồi, tôi không có cảm giác rằng ở xung quanh tôi đang có dịch, tôi nghĩ đấy là may mắn không chỉ của riêng tôi mà còn của các cư dân Vinhomes. Tất nhiên là chúng tôi luôn tuân thủ các quy định giãn cách, nhưng mà bản thân cái không gian mà hàng sáng bạn nghe được tiếng chim hót, bạn nhìn thấy dòng sông đằng sau nhà vẫn có cá bơi lượn tung tăng, bạn vẫn thấy một bầu không khí rất là yên bình, thì đấy là một yếu tố nữa mà tôi cho là rất quan trọng, đó là không gian xung quanh. Và cuối cùng quay trở lại, đó là layout của một ngôi nhà. Một ngôi nhà dù rộng, rất rộng, đến cực rộng thì cần phải có giao lộ, nơi mà các thành viên nhiều thế hệ trong gia đình có thể gặp nhau. Tôi thấy rằng ở nơi tôi ở, nó đáp ứng được những điều đó, và đó là lí do mà dù đi đâu tôi luôn đem theo những tiêu chí đó, để mọi chuyến đi đều cho mình cảm giác gần nhất với bầu không khí ở nhà.
Chị Lan Phương: Tôi không phải là người Hà Nội mà làm dâu Hà Nội. Ra đến Hà Nội thì tôi may mắn có hai gia đình. Gia đình nhỏ là nơi tôi sinh sống với các thành viên, bố mẹ, vợ chồng, con cái. Đúng như anh Việt Tú nói, biến cố Covid-19 xảy ra, gần như nó làm cho các thành viên trong gia đình trở nên gắn kết với nhau hơn bao giờ hết, chúng ta hiểu được giá trị của một mái ấm tròn đầy hạnh phúc của gia đình. Gia đình thứ hai mà tôi muốn nhắc đến là Vinhomes, nơi tôi coi là một gia đình. Đó là nơi tôi có những thành viên là lãnh đạo, là anh chị em bạn bè đồng nghiệp, là các đối tác cộng sự và hàng nghìn các bạn sale. Đó là nơi giúp chúng tôi thỏa mãn được mọi đam mê để chinh phục nhiều đỉnh cao mới trong lĩnh vực công việc của mình.
BTV Hoài Anh: Cảm ơn chị Lan Phương. Chúng ta đang nói về những kháiniệm có lẽ là đã chạm đến những cảm xúc và trái tim của chúng ta. Mở rộng chủ đề này, chúng ta có khái niệm "Những công trình có trái tim". Anh Việt Tú nghĩ sao về khái niệm này?
Đạo diễn Việt Tú: Tôi nghĩ rằng những công trình có trái tim phải là những công trình mà ngay từ đầu chủ đầu tư và đội ngũ của mình đã đặt trái tim ở đấy. Bởi vì chứng nào chúng ta không nghìn một công trình mà chúng ta làm, dưới góc độ của người sử dụng thì tôi nghĩ rằng khó có thể đạt được đến khái niệm "Những công trình có trái tim". Tôi là người làm cho Vinhomes, VinWonders và tập đoàn Vingroup rất là nhiều công trình, tôi luôn thấy đầu bài đặt ra lúc nào cũng có một cái note là "dựa trên những nghiên cứu của chúng tôi về mong muốn của người sử dụng". Tôi cho rằng điều đó rất là quan trọng! Thường chúng ta dễ bị tư tưởng "chúng ta làm những điều mình thích", đương nhiên một người làm chuyên nghiệp, làm là phải thích, chứng nào điều mà tôi làm chạm đến trái tim của bạn, để người xem có sự xúc động giống như tôi, chúng ta có sự xúc động giống nhau, giống như chúng ta ở trong vùng đất ấy, chúng ta cảm giác đó là nhà thì chứng tỏ là người ta đã chạm được đến trái tim bạn. Tôi tin đó mới là những công trình có trái tim!
BTV Hoài Anh: Những cái chạm đến cảm xúc rất là quan trọng, không chỉ của riêng mình mà còn lắng nghe những mong muốn, những vui buồn của những người ở trong đó, thì đó mới thực sự là những công trình có trái tim phải không anh Việt Tú?
Đạo diễn Việt Tú: Tôi muốn nói thêm rằng, đôi khi chúng ta cứ nghĩ rằng điều đó chỉ có trên giấy tờ, trên sách vở hay những sản phẩm marketing thôi, nhưng quay trở lại câu chuyện mà chúng ta không hề mong muốn, những tháng năm dịch bệnh, tôi mới nghĩ rằng mình đã may mắn vì có quyết định đúng. Trước đây khi tôi ở trên phố thì tôi vẫn cảm thấy mình hết sức thoải mái. Ông bà để lại cho bố mẹ tôi một cái nhà cổ ở trong phố, tất nhiên nhà hình ống thôi, ở trong một con ngõ rất sầm uất có thể đi bộ ra Nhà Thờ Lớn, ra Bờ Hồ. Tôi đã mất rất nhiều công để thuyết phục bản thân chuyển đi một nơi khác, nơi tôi đã ở 40 năm, suốt gần như một nửa cuộc đời.
Thời gian đầu cứ 6 giờ sáng, tôi nói cậu lái xe phải chở tôi vào lại trong phố để tôi sống lại bầu không khí trong phố. Nhưng đến bây giờ nếu ai bảo tôi quay trở lại, câu trả lời của tôi sẽ là không. Mình chỉ quay trở lại để thăm một nơi mình đã từng thuộc về thôi. Đợt vừa rồi tôi được sống ở một không gian mà không có cảm giác của sự giãn cách mà ngược lại xung quanh là một bầu không khí rất lạc quan. Tôi nghĩ đấy là giá trị cả một đời người mà những công trình ấy mang lại cho chúng ta. Đôi khi phải những thời điểm đặc biệt trong cuộc sống chúng ta mới nhận ra. Đấy cũng là một điều mà người ta phải đặt trái tim vào trong đó.
BTV Hoài Anh: Xin cảm ơn những chia sẻ thú vị của anh Việt Tú. Hoài Anh rất muốn hỏi chị Lan Phương với tư cách là một người gắn liền với những công trình của Vinhomes, chị nghĩ thế nào là một công trình có trái tim?
Chị Lan Phương: Câu hỏi này của Hoài Anh rất là thú vị! Tôi cho rằng nhiều nhà đầu tư bất động sản và các chủ đầu tư bất động sản hiện nay, dần dần đang có tầm vóc lớn hơn, nghĩ đến những giá trị hướng đến cộng đồng nhiều hơn ngoài việc phải tạo ra lợi nhuận, tạo ra những ngôi nhà đẹp hay những dự án tầm cỡ quốc tế. Gần đây rất nhiều nhà phát triển bất động sản trong nước của chúng ta đang hướng đến mục tiêu vì cộng đồng, vì cư dân, gắn liền với trách nhiệm của xã hội. Tôi nghĩ rằng những công trình có trái tim của những chủ đầu tư bất động sản chuyên nghiệp phải hướng đến những giá trị đó. Đặc biệt tại Vinhomes, chúng tôi cũng hơi khác những chủ đầu tư bất động sản khác, chúng tôi không chỉ thiết kế, xây dựng, bàn giao, đưa công trình vào vận hành, mà chúng tôi còn có nguyên một bộ máy ekip quản lý vận hành những dự án đó, để làm sao người dân cảm thấy đây thực sự là một mái ấm, một ngôi nhà của mình, một cuộc sống đích thực. Đó có thể là một lời chào của những chị chăm sóc vườn tược, hay nụ cười của các anh bảo vệ, an ninh. Chúng tôi nghĩ rằng đó mới là cái giá trị cốt lõi của một nhà đầu tư bất động sản chuyên nghiệp, chứ không phải là mình xây dựng nên những công trình to lớn để đời, nhưng rồi mình không mang những giá trị sống đích thực cho cư dân của mình thì đó không thể là nơi hạnh phúc ngập tràn được.
Đạo diễn Việt Tú: Tôi thường xuyên được bảo vệ chở về nhà bằng xe máy. Bởi vì có những lúc tôi đi bộ ra siêu thị thì trời đột ngột đổ mưa xuống. Có một anh bảo vệ đi ngang qua, dừng ngay xe lại dù không ai bảo bạn ý phải dừng lại cả, tôi để ý rất nhiều lần không chỉ riêng tôi mà rất nhiều người được làm như thế. "Anh chị có muốn về nhà không? Anh chị ở khu nào ạ?". Nếu cùng khu người ta sẽ chở về ngay còn nếu không sẽ gọi bộ đàm cho khu khác ra đón về. Nhiều khi có những thứ không cần to tát, nếu bạn xây nên những công trình to lớn vĩ đại nhưng bên trong đấy không có cái hồn, không có trái tim thì bạn sẽ giống như đứng giữa trời mưa lạnh nhìn những thứ vô cảm trôi qua. Đấy hoàn toàn không phải thứ ta muốn trong cuộc sống này phải không ạ?
Chị Lan Phương: Vinhomes xây dựng những khu đại đô thị "All-in-one", nơi mà những gia đình "tam đại đồng đường" hay "tứ đại đồng đường" cũng có thể ở trong khu đô thị đó. Nhưng cái quan trọng ở đây, Vinhomes vẫn giữ được cái "tình làng, nghĩa xóm". Mọi người nghĩ rằng sống ở căn hộ chung cư thì nhà ai biết nhà nấy, tối lửa tắt đèn không có nhau, nhưng Vinhomes có những giá trị riêng, những hoạt động dành cho cộng đồng cư dân: CLB Yoga, CLB Dancesport, CLB Thơ, Văn, Ca, Nhạc, Họa dành cho tất cả đối tượng.
Đạo diễn Việt Tú: Hồi đó tôi muốn làm cái bếp, bao giờ nhà cũng có 2 cái bếp, một bếp chuyên nấu đồ Việt phải hướng ra ngoài, thì ngay lập tức tôi nhận được câu trả lời rằng về mặt bản chất thì Vinhomes không cấm, nhưng hãy xin ý kiến của hàng xóm. Khi tôi sang nhà hàng xóm hỏi thì hàng xóm rất là wellcome. Điều đó cho tôi cái cảm giác như hồi mình sống ở trong phố. Tôi đã từng nghĩ rằng khi mình sống ở đây nơi nhà cao tầng, mỗi nhà cách biệt, mình không cần phải nhau, ai về nhà nấy, nhưng cuối cùng mình sang lại thấy thậm chí nó chẳng khác gì một khu phố cổ thu nhỏ, vì cuối cùng toàn là những người ở phố cổ sang. Điều đó phản ánh một xu hướng đã có ở trên thế giới, các khu trung tâm chỉ dành cho các công việc kinh doanh, cộng đồng, còn để ở thì phải có những đô thị vệ tinh.
BTV Hoài Anh: Bây giờ tôi muốn anh Việt Tú và chị Lan Phương có một trải nghiệm đặc biệt. Đây là những chiếc vé của những chiếc tàu điện từ thời xưa của Hà Nội. Chúng ta sẽ cùng tham gia một chuyến hành trình đặc biệt. Điểm đến đầu tiên của chúng ta là phố cổ Hà Nội, chúng ta có thể mường tượng ra tiếng tàu điện leng keng của nhiều năm về trước. Không biết âm thanh này mang đến cho anh Việt Tú những suy nghĩ, những hồi ức hay cảm giác gì về những tháng ngày xa xưa, rất thân thương và nhiều khó khăn đó?
Đạo diễn Việt Tú: Đây là thời kỳ rất đáng nhớ, chúng tôi cũng được trải nghiệm đi tàu điện, cũng nhìn thấy cái tem, cái phiếu. Tôi nghĩ những đô thị đó, những con người, những cảnh vật đó thực sự thích hợp với thời điểm khi mật độ dân cư Hà Nội rất là ít. Tôi vẫn còn nhớ khi ấy những lúc đi ra đường cũng không khác gì những ngày chúng ta phải giãn cách xã hội như bây giờ. Đô thị đó sinh ra để cho thời điểm đó, những hình ảnh ấy nó phù hợp với hình tượng người đô thị lúc bấy giờ. Tôi vẫn nhớ những máy nước công cộng mà tôi ra đó để tắm, đường phố lúc đó rất bé. Chúng tôi thật ra chưa bao giờ có vinh dự cầm chiếc vé tàu điện cả, chỉ đu theo, nhảy tàu trộm mà thôi.
Chị Lan Phương: Tôi không được có cái may mắn như anh Việt Tú, được nhảy tàu, được hái sấu, hái me, nhưng tôi cũng được mẹ dắt ra Hà Nội từ bé, đến nhà một cô bạn thân của mẹ, ở một khu tập thể, mà cô cũng là một cán bộ kỳ cựu của bộ Khoa học Công nghệ, được có một suất nhà ở khu tập thể. Tôi lúc đó mới chỉ hơn 10 tuổi thôi, ấn tượng ngay từ đầu là mình phải trèo cầu thang bộ lên khoảng 4-5 tầng. Tôi thấy rằng Hà Nội cũng có những sự tương phản giữa sự đông đúc xô bồ, hiện đại thì vẫn có nét chấm phá của những khu tập thể cũ rất là xưa. Kể cả sau này, khoảng năm 2001, 2002, mình ra Hà Nội sinh sống, thâm nhập nhiều hơn về các căn nhà cổ ở phố nhỏ như anh Việt Tú nói thì tôi lại càng ngạc nhiên hơn nữa vì một không gian sống mà hình như không có trong khái niệm của mình luôn! Nhưng có lẽ đó là nét văn hóa rất đặc trưng và không dễ để có một tác động về mặt tâm lý, về tư duy để thúc đẩy người dân Phố Cổ, để có những môi trường sống thoáng hơn, hay rộng hơn. Đó không phải chuyện đơn giản, ngày một, ngày hai.
BTV Hoài Anh: Những khu nhà Phố cổ cũng mang những nét rất là đặc trưng của Hà Nội và có lẽ là không có không gian kiến trúc nào giống như vậy được. Có những ngõ rất là hẹp thôi, chỉ một người đi vừa. Bản thân Hoài Anh, hồi bé thì sinh ra ở Hà Nội, nhưng vài tuổi thôi là đã vào miền Nam rồi, nên mình không biết được nhiều, nhưng khi lớn lên, trở ra lại ngoài này, thì mình bắt đầu mới hiểu hơn và đi đến những quán cà phê mà vào rất là sâu vào bên trong lại càng mở rộng, giống như là một nút thắt cổ chai, mà thực sự là Hoài Anh cảm thấy rất đặc sắc.
Đạo diễn Việt Tú: Bọn tôi không chỉ phải đi vào trong những con ngõ rất là sâu, qua rất nhiều căn nhà vốn không bao giờ có ánh sáng cả. Mà nó còn mỏng, còn chật, đi vào bên trong đúng là mở ra như Hoài Anh nói, nhưng để đến tầng 3 thì tôi phải trèo qua rất nhiều công cụ, cầu thang sắt, rồi các loại,.. Bây giờ rất là khó mới nhận ra được mà chúng ta phải rất chịu khó quan sát, nhưng trước đây khi mà chỉ cần đi ra Chân Cầm, Thọ Xương, Ngõ Huyện, Phủ Doãn, các khu xung quanh, bạn sẽ thấy bao quanh một căn biệt thự cổ thời Pháp xây là vô số công trình cơi nới và lâu dần nó trở thành bộ mặt của đô thị, và những đứa trẻ như chúng tôi coi đấy là cả thế giới, cả bầu trời để khám phá. Đặc biệt là thời điểm mùa hè, mùa thu, thời tiết rất là đẹp, chúng tôi lang thang trên khắp các con phố và nhìn thấy một Hà Nội rất đáng yêu trong mắt mình. Bởi vì hồi bé vô lo mà! Còn bây giờ nó đúng là một vấn đề của đô thị.
Những thế hệ như mẹ tôi, có thể ở bên phố khổ, có thể rất là thiếu thốn nhưng họ vẫn có tư duy rằng đấy là nơi họ gắn bó, cho đến khi phải có một điều thực sự thuyết phục họ, để họ đồng ý chuyển đi, đó chính là những trào lưu mới bây giờ, những khu đô thị "all-in-one", tạo cho người ta cảm giác được sự giao hòa giữa các thế hệ. Họ thấy rằng họ vẫn có cái cảm giác, cái tình cảm, cái trái tim, và tất cả những gì họ muốn ở đó. Thậm chí còn thấy thú vị vì được gặp những người quen cũ. Những khu đô thị đó phải tạo ra cảm giác mới lạ đối với thế hệ chúng tôi, nhưng cũng phải mang cảm giác quen thuộc cho thế hệ cũ. Nhà phát triển bất động sản nào làm được điều ấy một cách tự nhiên thì sẽ chạm được đến trái tim của những người dân đô thị phố cổ, hay những người tiêu dùng nói chung.
Link bài gốc: Talk show “Người tiên phong": Những công trình có trái tim
Tuyên bố trách nhiệm: Bài viết được lấy nguyên văn từ nguồn tin nêu trên. Mọi thắc mắc về nội dung bài viết xin liên hệ trực tiếp với tác giả. Chúng tôi sẽ sửa, hoặc xóa bài viết nếu nhận được yêu cầu từ phía tác giả hoặc nếu bài gốc được sửa, hoặc xóa, nhưng vẫn bảo đảm nội dung được lấy nguyên văn từ bản gốc.
Bài tương tự bạn quan tâm
Khép lại TOTO Architect Talk 2022: Ấn tượng, cảm...
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu
F Talk số #1: Điểm đến của dòng tiền những tháng...
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu
[Live] Talk show Người tiên phong: GenZ - Phá vỡ...
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu
[Live] Talk show “Người tiên phong”: Green Code to...
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu
Talk show “Người tiên phong": Sống “bình thường...
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu
Sắp diễn ra talkshow trực tuyến “Xu hướng chọn nhà...
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu