Giá như…
Sáng nay thức dậy, em vẫn được nằm trong vòng tay ấy…vẫn cảm nhận được cái ấm áp từ hơi thở ấy…vẫn… Để rồi…nhắm mắt lại và em cảm nhận một thứ hạnh phúc đơn giản mà sao ngọt ngào đến thế!
Giá như…
Sáng nay thức dậy, em vẫn được nhận những cái thơm nồng nàn từ bờ môi ấy…vẫn được gối đầu lên đôi tay ấy…vẫn được áp tai vào ngực để nghe tiếng trái tim ai đó đập cùng nhịp với trái tim em ..vẫn… Để rồi…Em ngất ngây trong hơi men tình yêu!
Giá như…
Sáng nay thức dậy, em vẫn được ngắm nhìn khuôn mặt ấy, vẫn được thấy ai đấy cười tít mắt. vẫn được nghe giọng nói ấy nũng nịu đáng yêu vô cùng…vẫn…Để rồi…đôi mắt… Em song sánh men tình!
Giá như…
Sáng nay thức dậy, em vẫn được mắt nhắm mắt mở nhắn tin cho ai đó dậy tập thể dục đúng giờ…vẫn được nhận những cái hôn xa xôi mà thật gần…vẫn…Để rồi… em cứ vô tư cứ yêu đời như thể cuộc sống chưa bao giờ nhiều màu hồng đến thế!
Giá như…
Sáng nay thức dậy, em vẫn được ai đó nhắc nhở dậy ăn sáng…vẫn được ai đó đi theo em trên những con đường em qua…vẫn được cùng ai đó bất chấp luật lệ mang em theo bên mình dù có là đi ăn cơm, đi tập điều lệnh, điểm danh hay họp lớp…và mang em theo cả trong những giấc ngủ…vẫn…Để rồi… Em cứ ngỡ rằng anh đang ở bên cạnh em từng giờ từng phút!
Giá như…
Giá như…
Giá như…
Không có những ngày gió như thế, không có những ngày lạnh như thế….Và không có ngày đó… Ngày anh đến có cả gió và mưa, có cả giá rét bên ngoài khung cửa và cả giá rét trong lòng em! Giá như, anh đừng bướng bỉnh đi thẳng vào trái tim em mà chẳng hỏi han thì đến bây giờ em đã chẳng phải nói “Giá như…!”
Tình yêu của chúng ta là con gió…Hay anh, hay em chỉ là cơn gió trong cuộc đời của nhau?
Gió….đúng là gió anh nhỉ? Dữ dội, dào dạt nhưng chóng vánh… Gió là gió, chẳng bao giờ biết dừng lại…sẽ đến …và sẽ đi…giống như em, như anh. Sẽ đến... Đã đến… Sẽ đi… và đã đi trong cuộc đời của nhau !
Tình yêu lúc nào cũng là sự ích kỉ… Và em chẳng muốn chúng ta yêu nhau đâu… Nhưng những rung động của trái tim chẳng khiến em được yên….Em ghét phải nhớ anh từng ngày, em ghét phải mong điện thoại của anh từng giờ, em ghét giọng nói anh cứ đi vào trong lòng em từng phút. Và….Em ghét phải yêu anh từng giây!
Một tình yêu ư? Có được gọi là một tình yêu không anh ? Hay mọi thứ chỉ là những cảm xúc chợt đến rồi chợt đi…
Lâu lắm rồi, em mới lại viết ra những suy nghĩ của mình. Chẳng có đầu cũng chẳng có cuối giống như em và anh. Chúng ta yêu nhau từ khi nào anh nhỉ? Và chúng ta đã kết thúc rồi sao?
Em đã khóc. Không phải vì buồn, không phải vì đau, không phải vì hối hận mà vì em bế tắc…bế tắc với chính em…
Nên tồn tại?
Hay..
Nên biến mất?
Em…Em sẽ tồn tại anh nhé! Sẽ tồn tại giống như cái bóng luôn ở phía sau anh, luôn chờ anh. Cứ bước đi anh. Em sẽ bước theo sau anh, một bước thôi. Một bước đủ để em luôn thấy anh…Và đủ để khi anh ngoảnh lại phía sau, anh sẽ thấy em là người gần anh nhất!
Em…..Em sẽ biến mất anh nhé! Sẽ biến mất như chưa bao giờ tồn tại trong cuộc đời của anh, anh nhé ! Và anh sẽ quen thôi, sẽ cay đắng lắm anh à! Nhưng như vậy có lẽ anh sẽ quen với sự biến mất của em nhanh thôi….Và anh sẽ quên em lúc nào không biết !
Em… nên tồn tại hay biến mất anh nhỉ?
Em… nên níu kéo hay buông tay hả anh?
“ Có khi nào trên dòng đời xuôi ngược
Ta vô tình chợt nhận ra nhau”
(Sưu tầm)
Sáng nay thức dậy, em vẫn được nằm trong vòng tay ấy…vẫn cảm nhận được cái ấm áp từ hơi thở ấy…vẫn… Để rồi…nhắm mắt lại và em cảm nhận một thứ hạnh phúc đơn giản mà sao ngọt ngào đến thế!
Giá như…
Sáng nay thức dậy, em vẫn được nhận những cái thơm nồng nàn từ bờ môi ấy…vẫn được gối đầu lên đôi tay ấy…vẫn được áp tai vào ngực để nghe tiếng trái tim ai đó đập cùng nhịp với trái tim em ..vẫn… Để rồi…Em ngất ngây trong hơi men tình yêu!
Giá như…
Sáng nay thức dậy, em vẫn được ngắm nhìn khuôn mặt ấy, vẫn được thấy ai đấy cười tít mắt. vẫn được nghe giọng nói ấy nũng nịu đáng yêu vô cùng…vẫn…Để rồi…đôi mắt… Em song sánh men tình!
Giá như…
Sáng nay thức dậy, em vẫn được mắt nhắm mắt mở nhắn tin cho ai đó dậy tập thể dục đúng giờ…vẫn được nhận những cái hôn xa xôi mà thật gần…vẫn…Để rồi… em cứ vô tư cứ yêu đời như thể cuộc sống chưa bao giờ nhiều màu hồng đến thế!
Giá như…
Sáng nay thức dậy, em vẫn được ai đó nhắc nhở dậy ăn sáng…vẫn được ai đó đi theo em trên những con đường em qua…vẫn được cùng ai đó bất chấp luật lệ mang em theo bên mình dù có là đi ăn cơm, đi tập điều lệnh, điểm danh hay họp lớp…và mang em theo cả trong những giấc ngủ…vẫn…Để rồi… Em cứ ngỡ rằng anh đang ở bên cạnh em từng giờ từng phút!
Giá như…
Giá như…
Giá như…
Không có những ngày gió như thế, không có những ngày lạnh như thế….Và không có ngày đó… Ngày anh đến có cả gió và mưa, có cả giá rét bên ngoài khung cửa và cả giá rét trong lòng em! Giá như, anh đừng bướng bỉnh đi thẳng vào trái tim em mà chẳng hỏi han thì đến bây giờ em đã chẳng phải nói “Giá như…!”
Tình yêu của chúng ta là con gió…Hay anh, hay em chỉ là cơn gió trong cuộc đời của nhau?
Gió….đúng là gió anh nhỉ? Dữ dội, dào dạt nhưng chóng vánh… Gió là gió, chẳng bao giờ biết dừng lại…sẽ đến …và sẽ đi…giống như em, như anh. Sẽ đến... Đã đến… Sẽ đi… và đã đi trong cuộc đời của nhau !
Tình yêu lúc nào cũng là sự ích kỉ… Và em chẳng muốn chúng ta yêu nhau đâu… Nhưng những rung động của trái tim chẳng khiến em được yên….Em ghét phải nhớ anh từng ngày, em ghét phải mong điện thoại của anh từng giờ, em ghét giọng nói anh cứ đi vào trong lòng em từng phút. Và….Em ghét phải yêu anh từng giây!
Một tình yêu ư? Có được gọi là một tình yêu không anh ? Hay mọi thứ chỉ là những cảm xúc chợt đến rồi chợt đi…
Lâu lắm rồi, em mới lại viết ra những suy nghĩ của mình. Chẳng có đầu cũng chẳng có cuối giống như em và anh. Chúng ta yêu nhau từ khi nào anh nhỉ? Và chúng ta đã kết thúc rồi sao?
Em đã khóc. Không phải vì buồn, không phải vì đau, không phải vì hối hận mà vì em bế tắc…bế tắc với chính em…
Nên tồn tại?
Hay..
Nên biến mất?
Em…Em sẽ tồn tại anh nhé! Sẽ tồn tại giống như cái bóng luôn ở phía sau anh, luôn chờ anh. Cứ bước đi anh. Em sẽ bước theo sau anh, một bước thôi. Một bước đủ để em luôn thấy anh…Và đủ để khi anh ngoảnh lại phía sau, anh sẽ thấy em là người gần anh nhất!
Em…..Em sẽ biến mất anh nhé! Sẽ biến mất như chưa bao giờ tồn tại trong cuộc đời của anh, anh nhé ! Và anh sẽ quen thôi, sẽ cay đắng lắm anh à! Nhưng như vậy có lẽ anh sẽ quen với sự biến mất của em nhanh thôi….Và anh sẽ quên em lúc nào không biết !
Em… nên tồn tại hay biến mất anh nhỉ?
Em… nên níu kéo hay buông tay hả anh?
“ Có khi nào trên dòng đời xuôi ngược
Ta vô tình chợt nhận ra nhau”
(Sưu tầm)
Bài tương tự bạn quan tâm
Con trai bây giờ thấy mà ghê !
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu
Có nên tán bạn gái đã có ny không các bạn?
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu
Hãy để a làm chốn bình yên cho e nhé!!!
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu
Bí quyết cho lớp nền hoàn thiện và tự nhiên
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu
Là con gái thì nên đọc
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu
5 loại đàn ông phụ nữ không nên gần gũi
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu