Đừng bắt em phải quên anh...

Mr.Click

New member
11 Tháng sáu 2011
993
0
0
34
sites.google.com
Đừng bắt em phải quên anh...

Quá khứ...

Dường như vết thương lòng đối với nó quá to lớn... Nó đã thích thực lòng một người... và nó đã bị người đó bỏ rơi... phải mất khá lâu nó mới có thể quên người đó... nhưng không phải là hoàn toàn... Nó khinh đời... Nó khinh con trai... Nó khinh tình yêu... Nó khinh bản thân nó... Nó căm ghét con trai... không có gì đối với nó là thật cả...

Phải... lúc đó nó là một con bé hư hỏng... Nhiều người ghét nó... Đã từng đánh nhau... Mặc dù không phải nó gây sự.. cũng không phải nó ra tay trước... Nhưng.. đánh nhau là hư rồi... Ít người hiểu nó... ừ... nó chấp nhận...

Lúc đó nó bất cần... Nó không yêu nhưng nó vẫn cứ nói là nó yêu... để rồi nó rời xa người ta... làm người ta đau khổ... khiến người ta phải níu kéo... cầu xin nó ở lại...Nhưng nó đi... Nó cũng không hiểu nổi tại sao lại có người thích được nó nhỉ... Bạn thân nó cũng phải thốt lên hỏi nó... Tại sao mày trông thế này mà có người thích nhỉ... lạ quá...

Ừ.. thì nó cũng đau lắm... Đau sau mỗi lần nó bỏ rơi người ta... Nó không muốn nhìn thấy bất cứ ai khóc vì nó... Nhưng cái vết thương lòng của nó lại đau đớn mỗi khi nó nhìn thấy hắn... thế là nó lại căm ghét con trai... căm ghét bản thân... sao nó lại khốn nạn như thế... sao nó lại có thể làm người ta buồn như vậy... những người tốt vs nó lắm mà.. Sao nó có thể coi tình yêu ngta dành cho nó là trò đùa chứ...

8 tháng trước...

Nó đã vào cấp 3 và nó quyết định thay đổi bản thân... Nó không thể như vậy mãi được... Nó bắt đầu lớn hơn... chững trạc hơn... ít cười hơn... sống nội tâm hơn... Như thế... càng ít người hiểu nó... Nó tỏ ra mạnh mẽ bất cứ lúc nào nó ở trước mặt mọi người... Nó làm thế... để không ai coi nó là trẻ con... để không ai biết nó yếu đuối... Hừm... nó không yếu đuối... Nó mạnh mẽ như cái vẻ ngoài của nó...

Khởi đầu ở cấp 3 của nó có lẽ là bình thường... dù không như nó mong đợi... nhưng như thế là được rồi... Nó dần vô cảm với những thứ xung quanh nó... Ừ.. tâm trạng nó mình nó biết... nó không muốn biểu lộ và nó cũng chẳng muốn ai quan tâm...

Nó thích những khoảng không gian yên tĩnh... thật khác so với trước kia... Nó thích đứng bên cửa số và nhìn về phía xa xa kia... nó thích những cơn gió lùa vào... lạnh... run cầm cập... nhưng nó thích... Nó vẫn thích ngắm mưa... vẫn yêu mưa... Nó là thế đó... thích một mình...

5 tháng trước...

Nó quen anh... thực ra là biết từ trước rồi... nhưng mà... đến khi đó nó mới nói chuyện với anh... Mới đầu.. nó nghĩ anh chỉ như bao người con trai khác... mà cái tâm lý của những thằng con trai thì nó biết thừa... nó quá hiểu tụi con trai nghĩ gì... Nhưng dần nói chuyện với anh... nó biết anh không giống... Nó biết anh khác biệt... Ừ... và nó... phải... nó dần thấy nhớ anh...

Nó cũng ít khi nói chuyện được với anh... thi thoảng online thì nói chuyện thôi...

Cái lần đầu tiên gặp anh sau khi quen... (thực ra trước lúc nói chuyện gặp nhiều rồi)... nó nhìn thấy anh... từ xa... ban đầu nó đã làm ngơ... cứ coi như không biết anh... nhưng lúc anh nhìn thấy nó... và anh cười... Nó định quay mặt đi... nhưng không hiểu sao nó lại cười với anh... nhìn anh... Ừ... nó đã cười...

Và cứ thế... mỗi lần online... nó lại nói chuyện với anh... nhiều chuyện... anh ít nói... ít cười... nó cảm thấy con người mà nó gặp ngoài đới và con người mà nó nói chuyện qua mạng khác nhau nhiều lắm... Nhưng dù sao... cũng chỉ là anh...

Anh kêu nó ngốc... nó không ngốc... nó thông mình hơn anh tưởng... nhưng anh vẫn kêu nó là ngốc... Vậy thì nó là ngốc... Nó không hiểu sao cái con bé cứng đầu như nó lại nghe lời anh một cách vô điều kiện như vậy... Nó đã từng là đứa không nghe lời ai cả... Nhưng từ khi quen anh... anh làm cho nó "ngoan ngoãn" hơn nhiều... ban đầu công nhận khó khăn với nó... nhưng dần dần... nó thấy quen... và thấy.... nó tốt hơn nhiều...

Nó cảm ơn anh... và nó... cũng dần dần... thích anh...

3 tháng trước...

ừ... khoảng tầm nghỉ tết thì phải... vì được nghỉ nên nó và anh online nhiều hơn... nó vs anh nói chuyện với nhau... Cũng có lần nó khiến anh thất vọng... Chỉ tại nó không muốn anh biết về người trước của nó.. không muốn anh biết về cái quá khứ của nó.. Nó làm anh thât vọng... nó làm anh buồn... anh giận nó... nó nghe giọng anh nói với nó qua điện thoại mà nó khóc... ừ... lần đầu tiên nó khóc vì anh... lần đầu tiên nó khóc vì nó khiến cho người khác buồn... Nhưng rồi anh cũng tha thứ cho nó... nhưng dường như nó cảm thấy anh vẫn buồn... Nó chỉ toàn làm người khác buồn thôi...

Rồi nó với anh lại nói chuyện... nói về người mà nó thích hiện tại... dĩ nhiên nó không nói tên... Anh nói với nó nên suy nghĩ kỹ lại đi... nhỡ là ngộ nhận... Ừ... nó suy nghĩ... và nó vs anh còn cá cược... 6 tháng... tính từ sinh nhật nó... nếu nó vẫn thích người đó thì coi như là nó thắng.. nếu nó thua.. nó phải nói cho người đó biết rằng nó đã từng thích người đó... Nó đồng ý... và nó đếm từng ngày... ghi vào trong một quyển số nho nhỏ như của trẻ con ý... Ghi lại một ngày của nó có gì quan trọng... những gì đáng nhớ giữa anh và nó... ừ... nó hình như trẻ con ra... Từ khi quen anh... nó có những hành động như trẻ con... nhảy nhót... hát hò... đùa nghịch như điên... hic... Nó không biết tại sao nữa...

nó vẫn nghe lời anh.. nó muốn làm anh vui... nó muốn thấy anh cười... và nó biết... nó hạnh phúc khi nhìn thấy anh cười.. và dần dần... nó cảm thấy anh thật quan trọng với nó... thực sự quan trọng với nó... Anh nói nhớ nó... anh vẫn kêu nó là ngốc... ừ... ngốc cũng nhớ anh... nhớ nhiều lắm...

Những lúc nó gặp anh... những lúc nhìn thấy ánh mắt đó... biết được ánh mắt đó đang nhìn mình... nó cảm thấy ấm áp lắm.... Anh nói là anh cũng thích mưa như nó... ừ... con người tâm trạng ai mà chẳng thích mưa... nó hiểu... nhưng nó khó hiểu được anh nghĩ gì... Nó lắm lúc muốn hét lên rằng :"trong cái đầu tròn tròn của anh kia đang nghĩ gì vậy?".. nhưng không.. nó chỉ lặng nhìn anh... thế thôi.. yêu lặng... nghe tiếng anh thở... như vậy là quá đủ với nó...

2 tháng trước...

Nó biết nó quá ích kỷ... lúc nào cũng muốn anh nghĩ đến nó... lúc nào cũng muốn anh là của nó... chỉ của nó mà thôi... nhưng mà nó biết... nó chẳng là gì với anh cả... khi đó nó nghĩ... chắc anh cũng chỉ coi nó như một đứa em gái thôi... ừ... nhưng mà... nó là của anh...phải... mãi là của anh... chỉ anh mà thôi... không phải của ai khác... và nó biết... anh quan trọng.. nó không thể thiếu anh... và nó.. dần dần... cảm thấy yêu anh...

và nó bắt đầu hy vọng... hy vọng một ngày nào đó anh sẽ yêu nó... sẽ là của nó... sẽ mãi là của nó...

3 tuần trước....

Dường như mọi thứ ập đến với nó quá nhanh chóng... chỉ trong một buổi tối mà nó hiểu ra tất cả mọi chuyện... về anh.. về nó.. và về chị ấy... Nó đã biết chuyện của anh từ trước khi quen anh... nhưng nó không ngờ lại là chị ấy... Cả tối hôm đó.. nó ngồi khóc... Nó lại căm ghét tất cả.. tại sao không cho nó biết... Mọi thứ đối với nó nhạt nhòa... nó chạy đến nhà con em... và khóc... về nhà... nó cũng khóc... Nhưng mà.. nó lại nghĩ.. tại sao phải khóc nhỉ... tại sao phải rơi nước mắt chứ... dù sao mình cũng có là gì đâu.. tại sao nước mắt lại cứ rơi chứ... tại sao...

sáng hôm sau đi học thể dục... dặt dẹo.. nó đi như người mất hồn... nó nhìn thấy dáng anh... nhưng nó quay đi... và nó lại khóc... Lần đầu tiên nó khóc vì một người con trai nhiều thế này... lần đầu tiên... Nó bỏ cả 1 tiết thể dục đầu tiên để ôm đầu gối khóc.. cho dù bạn nó có nói vs nó thế nào nó cũng không nghe... Cho dù có phân tích rõ ràng với nó.. rằng nó với anh ý chưa có gì cả... chưa nói thích nhau.. chưa là người yêu.. thì sao phải khóc... Rút bây giờ là êm đẹp... ừ...nó sẽ rút..

Nhưng nó buồn... nó nói là sẽ rút lui... nó nói là nó sẽ đi... nhưng trong lòng nó không muốn... nó như đứa trẻ con... nó yêu anh cũng như trẻ con vậy... Nó ích kỷ... chỉ nghĩ cho nó... chỉ muốn anh là của nó... nó không muốn anh là của người khác...

2 tuần trước...

Gặp nó ngoài đường... anh không nhìn nó... anh bước qua nó như thể nó không tồn tại... tại sao chứ... anh nói rằng anh không dám... anh nói rằng anh có lỗi với nó... có lỗi vì đến bên nó.. anh nói rằng nó phải quên anh... thì nó mới có hạnh phúc.. anh bảo nó yêu người khác đi... thì nó mới có hạnh phúc... Phải.. yêu một người dễ lắm.. nhất là đối với cái con bé đã từng coi tình yêu là trò đùa như nó... Nhưng.. quên một người quan trọng như anh thì làm sao nó làm được... ít ra là bây giờ...

Và nó đã học cách cười... cười khi nó đang muốn khóc nhất... anh đã từng nói rằng đừng cố tỏ ra mạnh mẽ trước mặt anh... ừ... nhưng nó không muốn anh lo lắng... anh cũng thích nó.. nó biết... nó hiểu... nhưng không đủ để anh có thể đến bên nó... Nó không giận anh chuyện người ấy của anh... nó không giận... nó chỉ hối hận tại sao nó lại xuất hiện không đúng lúc... Nó nói với anh là nó yêu anh... nó nói rồi... chưa đợi đến hết 6 tháng mà nó vẫn nói... Nó biết.. người quan trọng nhất với anh không phải là nó... nhưng nó vẫn yêu anh.. yêu vô điều kiện... Nó không muốn anh mệt mỏi.. nó không muốn anh buồn... và nó không khóc.. nó đã cố gắng không khóc... nó học cách nuốt nước mắt vào trong... và cười... cười thật tươi trước mặt anh...

giả tạo... ừ.... nó giả tạo.. cũng chỉ vì nó nhớ anh mà thôi...

1 tuần trước...

Anh nói rằng anh sẽ đi... anh phải đi... vì anh có lỗi với cả hai người... Nó không muốn.. nó xin anh ở lại... nó biết... nếu ở lại.. người anh chọn sẽ không phải là nó... nó biết... nếu anh ở lại thì nó sẽ đau gấp đôi... nhưng nó muốn nhìn thấy anh cười.. nó muốn được trông thấy anh hạnh phúc... dù đau đến mấy... thì cơn đau cũng sẽ qua thôi...vậy thì xin anh hãy ở lại... dù không phải với nó... nhưng anh hãy ở lại...

Hiện tại...

Nó không muốn anh đi... Nó đã suy sụp khi anh nói rằng quên anh đi... nó không quên được.. ít ra là bây giờ... chắc chắn trong tương lai nó sẽ yêu được một người khác không phải là anh... nhưng mà.. tương lai con xa lắm... nó sống với hiện tại chứ chưa bao giờ nó sống với tương lai cả... ngay cả hy vọng của nó cũng đã hết rồi... ừ... nó không còn gì... thế là nó tìm đủ mọi trò để nghịch ngợm... từ trèo lên mái nhà hóng gió đến cả trào lưu emo... thích lắm... nhưng khi anh biết... anh bảo rằng... nếu nó còn làm tổn thương bản thân mình thì đừng nhìn mặt anh... Nó sợ lắm... nó không dám làm thế nữa... nó lại ngoan ngoãn... ngoan ngoãn như cái muôn thuở khi nó quen anh…. Nó sợ anh giận và lại bắt nó phải quên anh… cứ mỗi lần anh hỏi là nó sẽ quên anh chứ… nó chỉ muốn đâm đầu vào tường cho quên luôn thôi… Nếu dễ dàng như vậy thì nó đã quên anh ngay rồi.. cần gì phải anh nhắc nhở nó…

Anh biết không?... nó thay đổi vì anh đó… Nó đã từ một con bé bướng bỉnh… hư hỏng.. trở nên thế này là vì anh đó.. Nếu bây giờ anh bắt nó phải quên anh.. thì khác nào anh muốn nó quay trở về với nó trong quá khứ… trở thành một con bé khốn nạn… nó biết anh không muốn thế.. nó cũng không muốn… Nhưng anh không muốn làm chị ấy buồn… ừ.. anh đã nói thế… anh nói rằng anh không muốn chị ấy buồn… vậy thì em sẽ là người buồn… nó cũng quen rồi mà… con tim nó… cũng đau nhiều rồi… quá quen rồi anh à… nó có thể vượt qua… nó mạnh mẽ mà.. mạnh mẽ như cái vẻ ngoài mà nó đang tỏ ra đây này…

Hãy để mọi thứ như tự nhiên… nếu quên được… thì một ngày nào đó em sẽ quên anh… Nếu yêu được… thì một ngày nào đó em sẽ yêu một người khác không phải anh… tất cả chỉ cần thời gian thôi anh à… hãy cứ ở bên em như bây giờ… như anh đã làm với em… hãy cứ để mọi chuyện tự nhiên… để nó tự phát sinh rồi sẽ tự giải quyết… Hãy cứ để mọi chuyện như tự nhiên… Đừng suy nghĩ nhiều gì cả.. anh đã quá mệt mỏi rồi.. bây giờ không phải là thời gian để cho anh suy nghĩ… anh sắp thi rồi… sắp thi vào ngôi trường mà anh thích… anh phải cố lên anh à... Em sợ anh giận lắm... em biết có thể nếu anh đọc entry này... anh sẽ không nói chuyện với em nữa... nhưng em vẫn phải viết... viết để anh hiểu tất cả... viết để bao suy nghĩ của em không giấu kín nữa... Hy vọng rằng anh sẽ hiểu những gì em viết... và hy vọng rằng anh sẽ vẫn bình thường với em... sẽ vẫn nhìn khi gặp em.. vẫn nói chuyện với em... anh nhé...

 

Thống kê diễn đàn

Chủ đề
61,113
Bài viết
63,332
Thành viên
86,294
Thành viên mới nhất
noithatdiemnhan1

VỀ CHÚNG TÔI

  • Sinhvienthamdinh.Com là diễn đàn đầu tiên và lớn nhất dành riêng cho cộng đồng nhân lực ngành thẩm định giá. Cổng thông tin được tạo ra nhằm tạo kênh kết nối tri thức cho tất cả các bạn đã và đang quan tâm đến ngành thẩm định giá. Các thông tin được tổng hợp với đầy đủ các mảng thuộc lĩnh vực thẩm định giá như: Thẩm định giá Bất động sản, thẩm định giá động sản, thẩm định giá máy móc thiết bị, thẩm định giá doanh nghiệp, thẩm định giá dự án đầu tư, thẩm định giá thương hiệu...
  • Với phương châm "Connet For Sharing" chúng tôi chia sẻ hoàn toàn miễn phí và không giới hạn những kiến thức từ cộng đồng diễn đàn.

DANH MỤC CHÍNH

CÁ NHÂN