Chiếc vé vào cổng một trái tim <3
Tình yêu đầu như một thứ quả ngọt không chín .
Tình cảm của tôi vẫn nhiều như thế , chỉ có điều qua lớp lọc thời gian , nó dịu lại , man mác và cũng đượm màu sắc của thời gian .
Tôi đã nghỉ nhiều về những câu hỏi mình tự đặt ra . Không có câu trả lời nào cả , không hề . Nhưng tôi lại nhận ra một điều . Đó là khi đã bước đi và nhìn lại , tôi thấy tất cả vẫn rất đẹp . Đẹp lung linh dưới trời xanh như một tia nằng hè .
Sinh ly tử biệt khác nào trò đùa luân hồi của thế gian ? Xót hỏi sinh làm gì , tử làm gì và ly biệt làm gì ? Có phải sinh , tử , biệt có mặt chỉ để chia rẻ con người ? Cuối cùng còn lại gì ? Ngoài hai bàn tay mãi mãi không thể nắm được nhau .
Yêu một người không nhất thiết phải có được người , càng không nhất thiết phải có được tình yêu của người . Vì như vậy là gượng ép và phù du mà thôi .
Có những khoảng khắc không ai ngờ tới được và đã buông tay thì có nghĩa là mãi mãi . Có những khoảng khắc chỉ là vô tình , nhưng là mãi mãi không thể . Có những khoẳng khắc tưởng chừng mong manh , nhưng lại là vĩnh hằng .
Ta gào rú với cuộc đời là số mệnh bất công , nhưng không bao giờ dám phấn đấu đạt được ước mơ . Thử hỏi ước mơ có phải chén canh ngọt dâng sẵn tới miệng ? Hay chỉ đơn giản là những cọng rau chưa được nấu ?
Trong giấc mơ của tôi , có một người ra đi và không trở lại . Trong kí ức của tôi có một nỗi nhớ xuất hiện và không phai nhòa . Trong ước mơ của tôi xuất hiện một niềm tin vọng ảo .
Có những thứ người ta phải học từ bỏ để đạt được một thứ khác . Chúng ta có thể từ bỏ thành phố chúng ta từng sống . Từ bỏ những thứ chúng ta đang có . Từ bỏ những tình cảm ảo mộng nhất thời . Chỉ đơn giản tìm điều tốt đẹp từ sự từ bỏ . Nhưng , vậy thực sự có đủ ? Bởi vì có những thứ chúng ta bắt buộc vẫn phải giữ gìn . Đó là tình cảm của một ai đó với một ai đó . Sự gắn bó giữa hai trái tim đang nối nhịp . Đó là những tình cảm ta có trong tay .
Hãy bước lên phía trước , không phải đơn giản vì mình mà cũng đơn giản vì người khác . Vì đôi khi bước đi lại là một sự giải thoát , một sự giải thoát cho hai trái tim tù túng . Thỉnh thoảng ta vẫn nhìn lại cuộc đời , chợt nhận ra mọi thứ khác xa quá .
Có những thứ không thể đong đếm . Có những khát khao không thể lựa chọn . Có những thứ ngỡ chỉ là phù du , nhưng thực ra là mãi mãi .
Có một nỗi nhớ đã in hằng trong trái tim ta--từ rất lâu . Có một khát khao đã ẩn sâu trong giấc mơ của ta--từ rất lâu .
Khi người ta quá yêu một người , thì từ chính tâm tư lại sinh ra một nỗi nhớ . Một nỗi niềm mà không thần dược nào có thể hóa giải , nên được đặt tên là-Nhớ . Nhớ một người không đơn giản là luôn nghĩ về người , mà đơn giản chỉ là xúc cảm từ tình yêu . Một xúc cảm không yêu , không thể có .
Nên nếu ai biêt nhớ , xin đừng dại khờ nói ghét , mà mở lòng nói thích đi .
Khi mở mắt mà vẫn thấy bầu trời trong xanh . Là ta biết ta vẫn còn tồn tại trên thế gian . Tồn tại một cách ngu ngốc
Và ta vẫn biết ta là một món đồ chơi của thế gian , một món đồ vô cảm .
Ta không cần gì cả ! Không cần một hy vọng để biết chắc không thành . Cần hiện thực để sống , chứ không thể sống bằng hy vọng ! Không cần mơ ước vì biết chắc không thành . Thực hiện để sống , chứ không phải mơ ước để sống !
Tình cảm của tôi vẫn nhiều như thế , chỉ có điều qua lớp lọc thời gian , nó dịu lại , man mác và cũng đượm màu sắc của thời gian .
Tôi đã nghỉ nhiều về những câu hỏi mình tự đặt ra . Không có câu trả lời nào cả , không hề . Nhưng tôi lại nhận ra một điều . Đó là khi đã bước đi và nhìn lại , tôi thấy tất cả vẫn rất đẹp . Đẹp lung linh dưới trời xanh như một tia nằng hè .
Sinh ly tử biệt khác nào trò đùa luân hồi của thế gian ? Xót hỏi sinh làm gì , tử làm gì và ly biệt làm gì ? Có phải sinh , tử , biệt có mặt chỉ để chia rẻ con người ? Cuối cùng còn lại gì ? Ngoài hai bàn tay mãi mãi không thể nắm được nhau .
Yêu một người không nhất thiết phải có được người , càng không nhất thiết phải có được tình yêu của người . Vì như vậy là gượng ép và phù du mà thôi .
Có những khoảng khắc không ai ngờ tới được và đã buông tay thì có nghĩa là mãi mãi . Có những khoảng khắc chỉ là vô tình , nhưng là mãi mãi không thể . Có những khoẳng khắc tưởng chừng mong manh , nhưng lại là vĩnh hằng .
Ta gào rú với cuộc đời là số mệnh bất công , nhưng không bao giờ dám phấn đấu đạt được ước mơ . Thử hỏi ước mơ có phải chén canh ngọt dâng sẵn tới miệng ? Hay chỉ đơn giản là những cọng rau chưa được nấu ?
Trong giấc mơ của tôi , có một người ra đi và không trở lại . Trong kí ức của tôi có một nỗi nhớ xuất hiện và không phai nhòa . Trong ước mơ của tôi xuất hiện một niềm tin vọng ảo .
Có những thứ người ta phải học từ bỏ để đạt được một thứ khác . Chúng ta có thể từ bỏ thành phố chúng ta từng sống . Từ bỏ những thứ chúng ta đang có . Từ bỏ những tình cảm ảo mộng nhất thời . Chỉ đơn giản tìm điều tốt đẹp từ sự từ bỏ . Nhưng , vậy thực sự có đủ ? Bởi vì có những thứ chúng ta bắt buộc vẫn phải giữ gìn . Đó là tình cảm của một ai đó với một ai đó . Sự gắn bó giữa hai trái tim đang nối nhịp . Đó là những tình cảm ta có trong tay .
Hãy bước lên phía trước , không phải đơn giản vì mình mà cũng đơn giản vì người khác . Vì đôi khi bước đi lại là một sự giải thoát , một sự giải thoát cho hai trái tim tù túng . Thỉnh thoảng ta vẫn nhìn lại cuộc đời , chợt nhận ra mọi thứ khác xa quá .
Có những thứ không thể đong đếm . Có những khát khao không thể lựa chọn . Có những thứ ngỡ chỉ là phù du , nhưng thực ra là mãi mãi .
Có một nỗi nhớ đã in hằng trong trái tim ta--từ rất lâu . Có một khát khao đã ẩn sâu trong giấc mơ của ta--từ rất lâu .
~~Một nỗi nhớ~~Với trái tim của ta~~
~~Một dấu vết~~Của những yêu thương~~
~~Một dấu vết~~Của những yêu thương~~
Khi người ta quá yêu một người , thì từ chính tâm tư lại sinh ra một nỗi nhớ . Một nỗi niềm mà không thần dược nào có thể hóa giải , nên được đặt tên là-Nhớ . Nhớ một người không đơn giản là luôn nghĩ về người , mà đơn giản chỉ là xúc cảm từ tình yêu . Một xúc cảm không yêu , không thể có .
Nên nếu ai biêt nhớ , xin đừng dại khờ nói ghét , mà mở lòng nói thích đi .
Khi mở mắt mà vẫn thấy bầu trời trong xanh . Là ta biết ta vẫn còn tồn tại trên thế gian . Tồn tại một cách ngu ngốc
Và ta vẫn biết ta là một món đồ chơi của thế gian , một món đồ vô cảm .
Ta không cần gì cả ! Không cần một hy vọng để biết chắc không thành . Cần hiện thực để sống , chứ không thể sống bằng hy vọng ! Không cần mơ ước vì biết chắc không thành . Thực hiện để sống , chứ không phải mơ ước để sống !
Bài tương tự bạn quan tâm
Đi tìm 1 nửa của mình
- Thread starter Mr.Click
- Ngày bắt đầu
"Mốt" thay đổi người yêu theo mùa .......
- Thread starter Mr.Click
- Ngày bắt đầu
Mốt yêu "lạ lùng" của nữ sinh 9X
- Thread starter Mr.Click
- Ngày bắt đầu
một tối đầy cảm xúc :">
- Thread starter Mr.Click
- Ngày bắt đầu
Có phải chúng ta đang tự đánh mất đi một quãng đời?
- Thread starter Mr.Click
- Ngày bắt đầu
Rộn ràng Noel vào bệnh viện
- Thread starter Mr LNA
- Ngày bắt đầu