Bạn sẽ làm gì nếu phải nhận lá thư thế này?

saveyourtime1990

Administrator
Staff member
25 Tháng mười 2010
10,248
0
36
33
Mình đang cảm thấy rất buồn và hụt hẫng ... Bởi ... Tớ không muốn đăng lá thư này nhưng vì tớ muốn tìm "cậu" ... Tại sao thế?

Phương à! Bao nhiêu năm rồi nhỉ, chính xác là 4 năm 3 tháng 12 ngày mình biết nhau, quen nhau, trở thành những người bạn tốt của nhau và rồi yêu nhau đúng không?. Không phải tự nhiên hôm nay tớ viết thư cho cậu và tớ cũng biết sau khi đọc lá thư này cậu sẽ lại chạy đi tìm tớ … Tớ đang cảm thấy rất buồn, nếu không phải gọi là hụt hẫng và trong tim tớ như có cái gì đó rất đau. Tớ thấy mình như một kẻ thất hứa, một thằng bạn vô tâm, một người không đáng để cậu đặt hết tình cảm của mình …

Tớ vẫn còn nhớ như in cái ngày đầu tiên mà tớ gặp cậu. Đó là cái ngày mà tớ và cậu như bao học sinh 12 khác phải trải qua kì thi Tốt nghiệp Trung Học Phổ Thông đầy gian nan, vất vả và đôi khi chứa đựng cả những nỗi buồn, ấy mà, tớ lại gặp cậu, biết cậu trong ngày trọng đại như thế. Sẽ chẳng có gì, nếu như chuyện ấy xảy ra giữa hai thằng con trai nhưng tớ thì khác, tớ không thuộc về thế giới mà người ta gọi là “Đàn ông”. Tớ biết mình là Gay và chỉ thích nhìn con trai khi tớ quen cậu. Bởi vì sao à! Ngày thi, tớ khi kế phòng cậu, cùng một dãy hành lang và tớ đứng kế cậu. Cậu và tớ không học cùng trường, chưa từng biết nhau và chưa từng có hình ảnh của nhau trong cuộc sống của mình. Nhưng … Tớ nhìn thấy nụ cười của cậu … Nụ cười khác với những thằng con trai khác, nụ cười như của một thiên sứ, tớ yêu cái nụ cười ấy của cậu. Và rồi, trong đề Văn tốt nghiệp năm ấy, ra bài Sóng, cậu có biết là tớ đã đưa “tiếng sét” của mình vào bài Văn ấy, tớ đã đưa cả nụ cười tớ yêu vào bài làm của mình. Tớ nhớ rất rõ câu cuối cùng trong bài viết ấy là: “Và đôi khi, có một định nghĩa khác về tình yêu đó là – Yêu chỉ là yêu, đơn giản thế thôi!”. Bài Văn năm ấy tớ được những 8,75 – số điểm mà tớ chưa từng ao ước. Tớ nghĩ là vì cậu mà được như thế. Nhưng … có lẽ, tớ muốn không tin vào hai chữ định mệnh cũng không thể. Sau ngày thi tốt nghiệp, lúc ra về, xe cậu và xe tớ va vào nhau, đó là một cú chạm mạnh của hai người đang cố băng qua giữa làn xe tấp nập. Tớ nằm một chỗ, cậu nằm một chỗ. Nhưng tớ không sao … cậu lại nằm bất tỉnh … Tớ để xe cậu lại, chờ công an và tớ thì chở cậu vào bệnh viện. Có lẽ, chính cái cú “chạm” ấy mà hai đứa mình quen nhau và trở thành bạn tốt của nhau đúng không?

Tớ nhắc lại chuyện ấy, vì trong trái tim tớ, vẫn còn nguyên vẹn những cảm xúc tinh khôi ngày đó. Tớ vẫn mãi yêu cậu như cái lần đầu tiên tớ yêu. Người ta nói trong thế giới Gay không tồn tại một tình yêu vĩnh cữu. Nhưng với tớ, tớ yêu cậu hơn chính bản thân mình và cậu chính là hạnh phúc của cuộc đời tớ. Nhưng hôm nay và có lẽ sau này nữa, tớ sẽ không thể ở bên cậu mỗi ngày, chăm sóc cậu mỗi ngày, đắp chung một cái chăn với cậu, ngủ chung một giường với cậu, thức dậy cùng một giờ với cậu, đi học cùng một xe với cậu … và còn rất nhiều cái cùng khác. Chính tớ đã đưa cậu vào cuộc đời tớ thì cũng chính tớ sẽ trả cậu về thế giới vốn thuộc về cậu. Tớ sẽ nhớ mãi câu nói của cậu: “Ngoài cậu, tớ không có cảm xúc với bất kỳ một thằng con trai nào khác. Tớ yêu cậu như bản năng của tớ.”. Phương à! Đó cũng là những gì tớ muốn nói với cậu. Từ khi có cậu, tớ mới biết thế giới mà người ta gọi là “Đàn ông” là thế nào và tớ không còn tơ tưởng tới những người con trai khác, ngoài cậu. Nhưng tớ nghĩ mình vẫn thuộc về giới của sự quá tam “3”. Tớ nghĩ thuộc về thế giới ấy, tớ sẽ giữ vẹn tròn tình cảm của mình dành cho cậu. Có lẽ, cậu thắc mắc tại sao tớ phải buồn thế này đúng không?

Sau cái tai nạn lần đó, cậu và tớ trở thành bạn thân của nhau. Gia đình cậu và gia đình tớ trở thành những người bạn. Và có lẽ, cậu chưa từng biết, mẹ cậu đã từng gặp riêng tớ và muốn tớ trở thành bạn tốt của cậu. Vì dù đã học 12 năm nhưng cậu luôn sống khép nín, giữ mình và rất ít bạn, nói đúng là chỉ có bạn xã giao. Và rất ít cười. Nhưng mẹ cậu nói, từ khi có tớ, cậu vui hẳn lên, biết nói chuyện với nhiều người hơn và nhất là cậu cười rất nhiều. Tớ biết, những điều ấy không thế biến cậu thành “người” giống tớ. Vì cậu chỉ xem tớ là thằng bạn thân mà thôi. Chính vì lẽ đó, mà cậu mới đến nhà tớ sống dễ dàng trong những ngày học Đại học. Cậu hỏi tớ, trước giờ mẹ chưa bao giờ cho cậu đi đâu xa cả. Vậy mà? Và rồi, mẹ cậu lại vừa đến gặp tớ. Mẹ cậu đã biết chuyện của hai đứa mình. Bà đã khóc rất nhiều trong suốt lần gặp tớ. Tớ cũng đã khóc. Tớ chỉ im lặng không nói gì cả. Cậu – tốt nghiệp Đại học loại Khá Giỏi, con của 2 Giám Đốc và lại là con trai duy nhất trong nhà, đúng ra là mẹ cậu không muốn cậu đi sai đường và cả tớ cũng thế. Mẹ cậu muốn cậu có gia đình. Vì ông ba cũng đã lớn tuổi rồi! Tớ chỉ kịp nói một câu với mẹ: “Tớ yêu cậu”. Tớ nghĩ chỉ cần như thế là đủ. Có thể, cậu trách tớ vô tâm, trách tớ không nghĩ cho cảm xúc của cậu. Nhưng Phương, ba mẹ tớ biết tớ muốn gì và sống thế nào. Ba mẹ không ép buộc tớ. Và vì tớ còn có 2 đứa em trai. Ba mẹ cậu chỉ có mình cậu và tớ không thể ích kỷ cho bản thân mình. Tớ chỉ xin cậu đừng trách tớ. Tớ làm thế là vì cậu, gia đình cậu là gia đình tớ, hạnh phúc của cậu là hạnh phúc của tớ. Cậu là người nói yêu tớ trước, dù cậu là thằng con trai bình thường và tớ hứa sẽ sống với cậu suốt đời này. Xin lỗi, tớ không thể … Tớ sẽ nâng niu và trân trọng từng kí ức, ước mơ, kỷ niệm của hai đứa mình. Tụi mình cùng vào Đại học, học cùng trường, cùng khoa, cùng lớp, ngồi cùng chỗ, sống cùng nhà và cậu nói, sau này cậu sẽ bảo vệ tớ và chăm sóc tớ. Tớ cảm thấy bình yên và hạnh phúc mỗi khi ở bên cậu. Ở bên cậu, tớ thấy mình như tìm thấy ánh sáng trong con đường lẩn quẩn nơi “thế giới” tớ đang đi. Đừng khóc nhé Phương, tớ biết cậu rất dễ khóc, con trai nhưng rất sợ ma, ngủ không có tớ thì không thể nào chợp mắt được. 4 năm bên cậu là 4 năm hạnh phúc của cuộc đời tớ. Tớ đã nói với ba mẹ là đi đến một nơi khác để sống và làm việc. Tuy tớ không thích ngành Xây dựng dân dụng và công nghiệp của cậu nhưng tớ cũng tốt nghiệp loại Khá, tớ nghĩ mình sẽ tiếp tục sống trên ước mơ của cậu. Tớ không biết phải dùng từ gì để diễn tả tình cảm tớ dành cho cậu nhưng tớ chỉ biết “TỚ YÊU CẬU” và mãi mãi … tuy không thể sống và chăm sóc cậu mỗi ngày nhưng không có nghĩa là tớ bỏ cậu và không yêu cậu … tin tớ nhé! Nếu cậu hạnh phúc thì chính tớ cũng cảm thấy rất hạnh phúc. Đừng làm ba mẹ buồn lòng Phương nhá! Tớ sẽ chờ cậu và nếu đúng là “định mệnh” có thật thì tớ sẽ lại gặp cậu … Yêu thiên thần bé nhỏ của tớ!

Trước khi dừng bút, tớ giúp cậu cái này nhé: Tối ngủ nếu sợ ma thì cứ ôm “TP” – con gấu mà tớ và cậu đi tận sang Thái Lan để mua về, thấy nó cậu sẽ thấy tớ; tớ để bộ ghép hình Cổng Thành Berlin trong ngăn tủ, mở ra cậu sẽ thấy, ráng giữ, tớ phải nhờ mẹ đặt bạn, chứ ở ngoài không có đâu; tớ để lại hết tất cả quần áo cho cậu, vì tụi mình lúc nào cũng mặc chung đồ nên … tớ chỉ lấy cái áo mà cậu tặng tớ ngày sinh nhật vừa qua thôi; nhớ con trai thì con trai ngủ dậy phải xếp giường cho gọn, đánh răng nhẹ thôi không thì đánh vào lợi là lại chảy máy nữa đó; à, mai mốt, đi làm lại một mình chạy xe, tớ không có chở cậu thì chạy an toàn, không thì … và … còn nhiều lắm những điều tớ muốn nói … nhưng …

Sống vui nhé, tớ đi tìm một thế giới khác và tớ trả cậu về đúng thế giới của cậu. Tớ đã “mượn” trái tim cậu 4 năm, tớ sẽ dành cả cuộc đời mình trả cho cậu …

Vĩnh biệt!


Trên đây là nguyên văn bài viết của một bạn trên diendan taoxanh.net( một diễn đàn lành mạnh của những người đồng tính). Tôi thực sự xúc động khi đc đọc bài viết trên. Có lẽ vì lời văn quá hay và trên hết là vì tình cảm quá thật.

Bản thân là người đồng tính. Nhưng đến giờ, đã hơn 2 năm, tôi vẫn không chấp nhận được cái giới tính của mình. Thế nên tôi cũng hiểu rằng, sự kì thị của mọi người không có gì là khác thường. ui. Tôi ghét cái cuộc sống này. :too_sad:
 

New Jobs

Thống kê diễn đàn

Chủ đề
61,278
Bài viết
63,498
Thành viên
86,055
Thành viên mới nhất
tuongtran

VỀ CHÚNG TÔI

  • Sinhvienthamdinh.Com là diễn đàn đầu tiên và lớn nhất dành riêng cho cộng đồng nhân lực ngành thẩm định giá. Cổng thông tin được tạo ra nhằm tạo kênh kết nối tri thức cho tất cả các bạn đã và đang quan tâm đến ngành thẩm định giá. Các thông tin được tổng hợp với đầy đủ các mảng thuộc lĩnh vực thẩm định giá như: Thẩm định giá Bất động sản, thẩm định giá động sản, thẩm định giá máy móc thiết bị, thẩm định giá doanh nghiệp, thẩm định giá dự án đầu tư, thẩm định giá thương hiệu...
  • Với phương châm "Connet For Sharing" chúng tôi chia sẻ hoàn toàn miễn phí và không giới hạn những kiến thức từ cộng đồng diễn đàn.

DANH MỤC CHÍNH

CÁ NHÂN