Vĩnh biệt anh- cơn gió mong manh

Mr LNA

Administrator
1 Tháng mười một 2010
49,064
12
38
"Xin chào tất cả các bạn, chúng ta đang đến với chương trình "My playlists" phát sóng từ 20 tới 21 giờ hàng ngày trên zonfm..."- tiếng của MC quen thuộc vang lên.
Một ngày rảnh rỗi không hiểu sao lại làm nó chán nản đến thế... Không còn gì là niềm vui hay sự háo hức khi những ý nghĩ tồi tệ lúc nào cũng bám vào đầu óc nó... Ngay cả My playlist cũng thế...không còn thú vị nữa rồi! Nó tặc lưỡi, định với tay tắt chiếc radio nhưng nó khựng lại...vì giọng nói ấm áp đến lạ lùng của một tên con trai- cũng phát ra từ radio.
"..Mình tên Phong, học sinh lớp 12, trường.....Tp Hồ Chí Minh...."
Uhm...tên Phong ah... Được đấy ^^ - nó tự nhủ- mình thích tên Phong...
"Nếu các bạn muốn làm quen với mình thì liên lạc theo số 0168xxxxxxx nhé..."
-Để xem nào...0168x...xx..x.. xong!.
Không hiểu sao tự nhiên nó lại đi bấm cái số đó nữa. Mà cũng lạ thật, nó vốn là đứa đãng-trí-nhất-quả-đất nhưng với cái dãy số dài loằng ngoằng đó thì chỉ nghe một lần thôi đã thuộc làu rồi.
Không biết mình sẽ làm gì với số này nhỉ? Chẳng lẽ lại gọi...uhm...như thế kỳ cục lắm... Gọi cũng chẳng biết phải nói gì nữa... Loai hoay một hồi...cuối cùng nó quyết định,sẽ không gọi....mà là....nhắn tin!
"anh linh ơi, mai mình đi chơi nhé?"- nó tự cho mình là thông minh khi không dùng tên thật. Chẳng biết cái tên Phong đó sẽ làm gì nhỉ? Trùm chăn đi ngủ mà trong lòng nó háo hức vô cùng. Nó cũng không biết mình mong chờ điều gì nữa, nhưng như thế, nó lại cảm thấy cuộc sống của mình bắt đầu có chút thú vị sau một tuần đầy u ám....
Đang ăn sáng thì màn hình điện thoại chợt sáng và tiếng chuông báo tin nhắn vang lên...
"Bạn là ai za?"
Nó bật cười vì dù sao cái tên Phong này cũng có phản ứng.
"sao anh quên em nhanh thế.lại còn hỏi em là ai nữa à?". Nó mỉm cười, không quên thêm vào một hình mặt đang mếu...
Rất lâu sau đó mới lại có tin nhắn.
"mình thực sự không biết bạn là ai thật mà."
"Này, anh định giả vờ đến khi nào nữa. Nếu đã không còn yêu em nữa thì anh cứ nói thẳng thừng ra đi...huhu"
lát sau, chuông điện thoại reo lên, nhưng không phải tin nhắn nữa, mà là...MỘT CUỘC GỌI.
Nó lo lắng thực sự-mình sẽ làm gì đây, nói gì bây giờ ...hjx...-một tình huống nó chưa từng nghĩ đến... Nhưng dù sao...vẫn cứ phải nghe xem thế nào đã..tùy cơ ứng biến vậy!
-A....a..lô..
-A lô...chào em.- Một giọng con trai vang lên bên tai nó, mà là giọng miền Nam nữa chứ- Chắc là em nhầm số rùi, anh không phải tên Linh.
-Ah, thế ạ?!...Em...em xin lỗi...-nó tỏ ra lúng túng.
-Em nói thật đi...thật ra em biết anh là ai đúng không?
-Dạ! Thật ra thì...em muốn cảm ơn anh vì hôm trước đã giúp em sửa xe đạp...
Chợt nó thấy mình bình tĩnh đến lạ. Tự nhiên lại đi sáng tác ra một câu chuyện mới có vẻ...hay ho như thế này^^
-Hả? Sửa xe đạp á?- Cái giọng con trai bên kia đầu dây tỏ ra ngạc nhiên hết mức. Cũng phải thôi...vì chỉ có nó mới có thể nghĩ ra những chuyện như...thơ trong mơ như thế.
-A, mẹ em gọi rồi, mình nói chuyện sau anh nhé!
Nó vội vàng cúp máy vì không nhịn được cười nữa. Vả lại, cũng phải cho nó có thời gian để nghĩ tiếp kịch bản nữa chứ... Hôm nay lại là chử nhật, nó tha hồ mà nghĩ. Muốn nghĩ tới châu Âu, châu Phi, thậm chí tới Nam, Bắc Cực cũng được nữa.
Suy nghĩ một hồi, nó vứt điện thoại ra giường và bước ra vườn. Thôi kệ, chuyện này đi đến đâu mà chẳng được, nghĩ làm gì cho mệt đầu ra.
Một tuần không bước ra vườn làm nó nhớ mùi thơm nhẹ nhàng của những khóm hoa. Nó không thích hoa hồng lắm nhưng vì khi còn sống,ông nó đã chăm chút nâng niu chúng nên nó cũng dần thấy có thiện cảm hơn với loài hoa đẹp nhưng đầy gai góc này.
Một cơn gió nhẹ thoảng qua.Mát.Dễ chịu.Bầu không khí trong nó như trong veo hơn. Nó không biết mình yêu gió từ bao giờ nữa. Đứng trước gió nó thấy lòng mình bình yên. Gió sẽ lấy đi những giọt nước mắt,mang đi những nỗi buồn và sẽ cuốn trôi những nỗi nhớ vu vơ về một nơi nào đó...rất xa. Nhưng cái ý nghĩ một ngày nào đó sẽ phải xa rời nơi này lại làm nó thấy buồn. Thật là lạ, cả gió cũng không thể giúp nó trong việc chống chọi lại với ý nghĩ kinh khủng đó... Chán thật!
Phải rồi, chỉ có bận rộn mới làm nó quên đi tất cả. Nghĩ vậy, nó bắt tay vào việc.......[...]......


Nguồn: kénhinhvien.net
 
Bài tương tự bạn quan tâm
  • Độc công tử
  • Độc công tử
  • Độc công tử
  • New Jobs

    Thống kê diễn đàn

    Chủ đề
    61,154
    Bài viết
    63,374
    Thành viên
    86,048
    Thành viên mới nhất
    BLOCK ĐIỀU HÒA DANFOSS

    VỀ CHÚNG TÔI

    • Sinhvienthamdinh.Com là diễn đàn đầu tiên và lớn nhất dành riêng cho cộng đồng nhân lực ngành thẩm định giá. Cổng thông tin được tạo ra nhằm tạo kênh kết nối tri thức cho tất cả các bạn đã và đang quan tâm đến ngành thẩm định giá. Các thông tin được tổng hợp với đầy đủ các mảng thuộc lĩnh vực thẩm định giá như: Thẩm định giá Bất động sản, thẩm định giá động sản, thẩm định giá máy móc thiết bị, thẩm định giá doanh nghiệp, thẩm định giá dự án đầu tư, thẩm định giá thương hiệu...
    • Với phương châm "Connet For Sharing" chúng tôi chia sẻ hoàn toàn miễn phí và không giới hạn những kiến thức từ cộng đồng diễn đàn.

    DANH MỤC CHÍNH

    CÁ NHÂN